Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch)

Chương 848. Băng Tuyết Tiềm Hành, nghênh chiến Quái Vật Tuyết Lẫm Đông

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhưng cho tới hiện giờ, tháp tiễn phòng ngự bên trong lãnh địa vẫn đang trong trạng thái yên lặng.

Những tháp tiễn này cũng bị lớp băng thật dày bao bọc.

Không biết là do quái vật tuyết đang ở trong trạng thái giấu tung tích, hay là bởi vì do những lớp băng này nữa.

Tông Thận thiên về cái trước hơn, bởi vì mặc dù những lớp băng này dày nhưng vẫn chưa đủ để ngăn cản tháp tiễn phòng ngự phát động tấn công theo hình thức chủ động.

Nhất là những tháp tiễn cao giai kia, những tháp phòng ngự có khoảng cách bắn cực xa, năng lực gây sát thương đơn thể cực cao như tháp cự nỏ cấp 4 thì càng là như thế.

Lớp băng dày hơn hai ba mươi centimet là không nhắn cản được thương nỏ to bằng bắp chân mà tháp cự nỏ bắn ra.

Hiện giờ trong lãnh địa chỉ có một tháp gác, có Đôi mắt Chân Thị cấp 2 với đường kính bao trùm phạm vi một cây số, những tháp tiễn phòng ngự còn lại thì không có hiệu quả của Đôi mắt Chân Thị.

Cho nên, nếu là những quái vật tuyết kia là có bản lĩnh tiềm hành giấu tung tích mạnh thật sự, thế nên tháp phòng ngự không có phản ứng gì cũng là chuyện bình thường.

Mà việc phản tiềm hành thì cũng là một trong những nhược điểm của ma trận phòng ngự hiện giờ trong lãnh địa.

Bao gồm tháp gác được trang bị thêm Đôi mắt Chân Thị cấp 2 kia, thực ra cũng có chút không theo kịp hình thức rồi.

Đôi mắt Chân Thị cấp 2, chỉ có thể trinh sát ra Tiềm Hành không cao hơn cấp 2.

Đối mặt những kẻ địch nắm giữ kỹ năng Tiềm Hành cao giai thì cũng bất lực thôi.

Tông Thận liếm đôi môi có hơi khô.

Cứ như vậy mất một lúc, con quái vật tuyết chạy từ hướng Chính Bắc tới kia đã tới gần tuyến phạm vi 1,3 cây số.

Tốc độ di chuyển của đối phương ở trên lớp băng là rất nhanh, thậm chí không thua gì Ngựa Thảo Nguyên chạy với tốc độ cao nhất ở trong điều kiện khí hậu bình thường, Tông Thận ngẩng đầu nhìn về phía cửa Bắc của khu nội thành.

Ở hai bên cổng vào của nơi đó và tiểu viện lãnh chúa đều trồng hoa ăn thịt người khổng lồ.

Những hoa ăn thịt người này đều là thực vật cấp hiếm, có tính công kích rất mạnh.

Thế nên luôn được Tông Thận coi là thủ vệ bên trong lãnh địa.

Thế nhưng sau khi lẫm đông đến, những hoa ăn thịt người này đều ngủ say hết.

Cái thân rễ to bằng eo ếch của người trưởng thành, có độ cao cao nhất đạt tới năm mét kia mang theo phần hoa của nó ngả về một bên rũ xuống mặt băng, hai chiếc lá xanh như tấm đệm cũng trở nên khô héo.

Cả người chúng nó được bao trùm bởi một lớp ánh sáng màu đỏ, tia sáng này duy trì sức sống cho bọn chúng.

Hiện giờ hoa ăn thịt người đang ở trong một loại trạng thái ngủ đông đặc biệt.

Nó chưa đến mức bị đông cứng chết, nhưng cũng không thể phát huy được năng lực phòng ngự.

Với tình hình hiện giờ của bọn chúng, thì một con Thảo Nguyên Man Ngưu cũng có thể gặm ăn chúng gần như không còn.

ở trong trạng thái lẫm đông, nhược điểm trong phòng ngự của lãnh địa đã hoàn toàn lộ ra.

Nhưng mà vấn đề cũng không lớn, dựa vào mô đun công lược là hắn khóa được vị trí của quái vật tuyết một cách dễ dàng.

Chỉ cần tấn công khiến cho quái vật tuyết lộ thân hình thì ma trận phòng ngự trong lãnh địa sẽ phát huy được tác dụng, trong tám tổ ma trận này đều có một vài tháp tiễn phòng ngự có khoảng cách bắn cực xa.

Những tháp phòng ngự này tạo nên sát thương tăng liên tục trong phần lớn khu phòng thủ của lãnh địa, còn quái vật tuyết kia dám xâm nhập đến khu trung tâm, khi bị lộ thì sắp bị tấn công dữ dội.

Tông Thận thu chim ưng máy ma năng vào bên trong ô chứa đồ, duỗi tay nắm lấy đinh ba Phong Hỏa Lôi bị hắn cắm xuống mặt băng.

Là vì một trang bị cổ xưa cấp hiếm, nó có được sự gia trì sát thương nguyên tố của ba loại thuộc tính.

Mặc dù Tông Thận không quen dùng đinh ba lắm nhưng vào giai đoạn hiện giờ cũng chỉ đành dùng tạm nó thôi.

"Chuẩn bị sẵn sàng hết đi, kẻ địch của chúng ta sắp tới rồi."

"Madeline, Mapel, Vereesa, các ngươi đều tìm vị trí thích hợp đi."

"Luna, ngươi mở cửa thành ở phía Bắc ra."

Tông Thận trầm giọng dặn, trong tầm mắt của hắn con quái vật tuyết ở hướng Chính Bắc kia đã tiếp cận với khoảng cách không đến 1 cây số rồi.

Đám người nghe thấy mệnh lệnh của Tông Thận thì ngay lập tức bắt đầu hành động.

Các nàng cũng không phát hiện được bất kỳ tình huống khác thường nào, nhưng là thân tín có độ trung thành đạt tới max, các nàng sẽ chấp hành tất cả mệnh lệnh của Tông Thận vô điều kiện.

Luna cưỡi báo đen lính gác nhảy đi trên lớp băng, móng vuốt của báo đen để lại những vết cào sâu trên lớp băng.

Sau khi nàng mở cửa thành ở phía Bắc ra thì cũng không dừng lại và tìm kiếm, lập tức trở về bên người Tông Thận.

Yên lặng rút Nguyệt nhận khổng lồ mà nàng đeo sau lưng ra, hơi nâng Nguyệt nhận lên trước ngực, chuẩn bị ném ra bất cứ lúc nào.

Vereesa cùng hai tỷ muội hiệp sĩ sử dụng đoản kiếm để phụ trợ trong dáng vẻ nhanh nhẹn, đứng trên đầu tường của tiểu viện lãnh chúa.

Bọn họ nhắm ngay về phương bắc, một tay hơi giương chiến cung trong tay, một tay khác thì đặt lên túi đựng tên ở một bên, chuẩn bị rút tên bắn bất cứ lúc nào.

Tông Thận không nói gì, chỉ yên lặng đứng đó.

Sau một, hai phút thì vòng tròn vàng trong mắt hắn đã chỉ còn cách hắn hai trăm mét.

Khoảng cách này chắc là ở chỗ cách ngoài cửa thành phía Bắc không xa.

Nhưng mà Tông Thận vẫn không phát hiện gì bất thường.

Ngược lại thì tai dài tinh linh của Vereesa thì lại hơi giật một cái, hai mắt nàng híp lại nhắm về một vị trí.

Bản năng của phong hành giả đã giao cho nàng một trực giác quan sát cực mạnh.

Báo đen dưới hông Luna như cũng ngửi được mùi không giống bình thường nào đó.

Nó cong người lên ở tại chỗ, chân trước to khỏe gập lại, cơ bắp căng cứng đang tụ lực mạnh.

Khi vòng vàng trước mắt Tông Thận chỉ còn cách một trăm năm mươi mét.

Vereesa tấn công đầu tiên.

Khoảng cách này là đã vào khoảng cách gây sát thương tốt nhất của xạ thủ.