Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Bên ngoài phòng, sau khi Tô Bạch kích hoạt nghề nghiệp.

Trong cảm giác của thiếu nữ ma cà rồng, Tô Bạch đột ngột trở nên không giống trước.

Tô Bạch ban đầu vốn là vẻ ngoài đẹp trai cao ráo khiến cho thiếu nữ ma cà rồng vừa liếc mắt nhìn liền coi trọng .

Quyết định mang Tô Bạch trở về phòng ăn một bữa thỏa thích.

Tô Bạch bây giờ giờ rõ ràng vẽ ngoài không có biến hóa bao nhiêu, nhưng ở trong mắt thiếu nữ ma cà rồng lại trở nên càng thêm mê người

Khuôn mặt đẹp trai kia vô cùng thu hút nàng, khiến cho ánh mắt của nàng đều có chút không dời ra được.

Điều này làm cho thiếu nữ ma cà rồng nhìn có vẻ bệnh tật này có một loại cảm giác tim đập thình thịch.

Hai chân của nàng đều không nhịn được mà khép lại.

Không chỉ như vậy.

Trên người Tô Bạch, vô hình có một loại cảm giác uy nghiêm nhàn nhạt, lại khiến cho thiếu nữ ma cà rồng có một loại cảm giác thấy giáo viên chân thật.

“Có hiệu quả."

Tô Bạch quan sát được biến hóa của thiếu nữ ma cà rồng.

“Ta đoán, sau khi vào phòng, ngươi chuẩn bị đem ta hút khô đúng không?”

Sau đó Tô Bạch lấy ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm nàng mà nói.

Nghe thấy Tô Bạch phơi bày ý đồ của mình, lại nhìn thấy ánh mắt sắc bén kia của Tô Bạch, thiếu nữ ma cà rồng có một loại cảm giác bí mật bị phơi bày.

Không hiểu sao có một chút hoảng hốt!

Nhất thời người thiếu nữ ma cà rồng này có chút không dám nhìn Tô Bạch.

Giống như là học sinh làm sai đứng ở trước mặt thầy giáo vậy.

“Thầy à, ta là thật sự muốn học tập với ngươi!”

Thiếu nữ ma cà rồng giải thích theo bản năng.

Hoàn toàn không có suy nghĩ nguyên nhân vì sao chính mình lại có thái độ như vậy.

“Phải không? Ngươi muốn học cái gì?”

Thấy thiếu nữ ma cà rồng đã bị mình đưa vào tròng, Tô Bạch thừa thắng truy kích, cũng không có cho thiếu nữ ma cà rồng quá nhiều thời gian suy nghĩ.

Học cái gì sao?

Thiếu nữ ma cà rồng bị làm khó, nàng là thật muốn hút máu Tô Bạch, nào có muốn học gì.

“Hả?”

Bên trong một tiếng hả này của Tô Bạch, mang theo một tia nghiêm khắc.

Trong lòng của thiếu nữ ma cà rồng không khỏi căng thẳng lên .

Lúc này nàng nghĩ tới điều gì, ánh mắt sáng lên.

“Dương cầm, ta muốn cùng thầy học đàn dương cầm!”

Thiếu nữ ma cà rồng nhảy cẫng lên nói.

“Nói vậy có nghĩa là trong phòng của em có đàn dương cầm sao?”

Ánh mắt Tô Bạch vẫn nhìn chằm chằm nàng mà hỏi.

Ánh mắt của hắn phối hợp với uy nghiêm bổ sung thêm của nghề nghiệp giáo viên quỷ, khiến cho thiếu nữ Ma Cà Rồng chịu áp lực cực lớn.

“Có, lão sư!” Thiếu nữ ma cà rồng nói.

“Tốt!”

Tô Bạch vừa nói xong chắp hai tay sau lưng đi vào bên trong phòng.

“Ngươi duy trì uy nghiêm của giáo viên, điểm nghề nghiệp + 10, độ thành thạo nghề nghiệp của giáo viên quỷ + 5.”

Bên trên bảng game xuất hiện nhắc nhở

Sau khi liếc qua nhắc nhở. Tô Bạch quan sát cả phòng.

Gian phòng này không nhỏ, còn là loại phòng đầy đủ, bên ngoài có một phòng khách nhỏ, ở bên ngoài phòng khách nhỏ còn có một cái sân thượng.

Thiếu nữ ma cà rồng thấy Tô Bạch đi vào phòng, thở phào nhẹ nhõm.

Nàng cũng đi vào theo và đóng cửa lại

Vốn là nàng dự định ở sau khi Tô Bạch vào phòng liền ăn một bữa cho thỏa thích.

Nhưng bây giờ nàng đã gạt đi ý nghĩ này

Chỉ thấy sau khi nàng đóng cửa, liền đi nhanh đến trước Dương Cầm, đem vải che ở phía trên xốc lên.

“Lão sư, đây chính là Dương Cầm của ta, rất quý giá đấy, đáng tiếc ta lại không biết chơi, lão sư à ngươi có biết chơi không?”

Thiếu nữ ma cà rồng giống như dâng lên bảo vật mà giới thiệu đàn dương cầm cho Tô Bạch.

Tô Bạch đi đến trước Dương Cầm.

Hắn cũng không biết chơi đàn dương cầm, nhưng khi hai tay hắn động phải đàn dương cầm, chợt hắn có một loại cảm giác quen thuộc với đàn dương cầm dâng lên một cách tự nhiên.

Vì vậy Tô Bạch ngồi xuống, ngón tay nhẹ nhàng bắt đầu đánh lên đàn dương cầm.

Theo sau động tác của Tô Bạch, nhịp điệu ưu mỹ vang lên.

Tô Bạch đang đánh chính là là bản 《 Fur Elise 》của Beethoven.

Một kinh điển đến từ thế giới khác cứ như vậy vang lên ở trong phòng của thiếu nữ ma cà rồng.

Thiếu nữ Ma cà rồng mới nghe mấy giây, liền mê mẫn, không tự chủ được nhìn Tô Bạch.

Ở trong mắt của nàng, bộ dạng Tô Bạch thần sắc chuyên chú đánh dương cầm, thật là rất mê người.

Ngón tay Tô Bạch nhanh nhẹn nhảy nhót trên phím đàn, mỗi một lần nhảy lên, cũng có thể mang đến nhịp điệu càng êm đẹp.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc, thanh âm cuối cùng rơi xuống.

Thiếu nữ Ma cà rồng còn có một chút cảm giác chưa thỏa mãn.

"Quá êm tai, lão sư, bộ dạng ngươi đàn dương cầm thật mê người!"

Thiếu nữ Ma cà rồng vỗ tay, từ trong thâm tâm tán dương.

Nàng bây giờ, nghiễm nhiên đã mang chuyện hút máu Tô Bạch quên đến ngoài chín tầng mây.

"Ngươi ở trước mặt học sinh hoàn thành một lần trình diễn hoàn mỹ, để cho học sinh đối với ngươi sinh ra ngưỡng mộ, điểm nghề nghiệp + 10, độ thành thạo nghề nghiệp + 5, Jenny ngưỡng mộ + 10."

Bên trên bảng Game, nhắc nhở xuất hiện lần nữa.

Tô Bạch đứng lên, nhìn thiếu nữ Ma cà rồng, nói: "Ngồi xuống, thầy dạy cho em đàn."

"Ồ."

Bị Tô Bạch nhìn một cái, thiếu nữ Ma cà rồng "Nha" một tiếng, ngoan ngoãn ngồi ở trên băng ghế.

"Đàn dương cầm, tư thế ngồi tiện tay thế rất trọng yếu, tư thế ngồi của em không thành vấn đề, tay phải đặt như vầy."

Tô Bạch cầm lên tay của thiếu nữ Ma cà rồng, đưa tay nàng đặt ở trên phím đàn.

Cô nàng này mặc dù là Ma cà rồng, da thịt ngược lại đặc biệt nhẵn nhụi.

Tô Bạch bây giờ đã tiến vào bên trong nhân vật giáo viên quỷ, nghiêm trang nói.

Trước dương cầm, người thiên kim của chủ pháo đài cổ này, thiếu nữ Ma cà rồng Jenny điềm đạm đáng yêu ngồi ở chỗ đó.

Nhìn bộ dáng của nàng, hơi có chút cảm giác bị ép buộc!

Nàng là muốn hút máu Tô Bạch.

Nhưng bây giờ, nàng lại ngoan ngoãn ngồi ở trước dương cầm, vẫn không thể không giả bộ làm ra bộ dáng cảm thấy hứng thú, nghe Tô Bạch giảng giải.

Thỉnh thoảng, còn phải đáp lại một tiếng.