Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Đạp, đạp!

Trong bóng tối truyền đến tiếng bước chân đi lại của cậu bé quỷ dị, cứng ngắc, nặng nề, mang theo một loại tiết tấu đặc biệt.

Khi cậu bé tiếp cận, tiếng bước chân nặng nề càng lúc càng mãnh liệt, quanh quẩn xung quanh, đồng thời Lý Huy cảm giác cổ mình lạnh lẽo, giống như bị một bàn tay lạnh như băng bóp lấy.

"Lúc trước nữ đưa tin kia chính là chết dưới loại tập kích này đúng không?"

Lý Huy cũng không biết tên Hà Cầm, nhưng không cản trở hắn phán đoán, ngay cả xe buýt linh dị cũng không thể hoàn toàn ngăn cách linh dị tập kích, ngự quỷ nhân bình thường trực tiếp bị giết chết cũng không có gì ngoài ý muốn.

Đạp đạp đạp!

Cơ thể ẩn trong bóng tối của cậu bé quỷ dị đang ngày càng đến gần, đồng thời tiếng bước chân cũng càng ngày càng nặng, chồng lên nhau, trình độ khủng bố nhanh chóng tăng lên, một loại công kích linh dị không biết nào đó làm cho Lý Huy cảm thấy cổ truyền đến cảm giác hít thở không thông.

"Không thể để nó tiếp tục đi nữa."

Tuy rằng còn chưa thể xác định quy luật giết người cụ thể của lệ quỷ rốt cuộc là gì, nhưng có thể xác định chính là, đối phương tập kích có liên quan đến tiếng bước chân không ngừng lặp đi lặp lại này.

Lại liên tưởng đến lúc trước cậu bé quỷ dị xuất hiện bên cạnh nữ đưa tin kia, cô liền bị giết chết, đầu từ trên cổ rơi xuống, Lý Huy lập tức làm ra phản ứng.

Hắn bắt đầu chủ động xuất kích, tiếp cận bóng người nhỏ bé trong bóng tối, ý đồ mạnh mẽ áp chế, ngăn không cho lời nguyền không rõ kia bộc phát.

Không khó để đoán rằng năng lực của cậu bé quỷ dị thuộc loại nguyền rủa linh dị nào đó hẳn phải chết, khi tiếng bước chân chồng lên nhau đến một mức độ nhất định, lời nguyền sẽ bộc phát, lúc đó người chịu lời nguyền sẽ chết ngay lập tức.

Quan trọng nhất là, Lý Huy không quên, ngoại trừ cậu bé quỷ dị này ra, còn có rất nhiều lệ quỷ theo dõi mình, nhất là bù nhìn màu đen nghi ngờ là đầu nguồn sự kiện bù nhìn kia, lại càng ra tay với mình.

Chẳng qua hắn còn chưa kịp phản kích, lại gặp phải cậu bé quỷ dị tập kích, xuất hiện ở nơi quỷ dị này.

Đạp đạp đạp!

Khoảng cách giữa hai bên cũng không tính là xa, rất nhanh Lý Huy liền đi tới trước mặt cậu bé quỷ dị, một cước hung hăng đạp tới.

"Bang!"

Thân ảnh trong bóng tối cứng rắn trúng một cước này, thân thể trực tiếp bay ngược ra sau. Từng tiếng bước chân nặng nề, cứng ngắc chồng lên nhau đột nhiên dừng lại.

Nhưng mà trên mặt Lý Huy cũng không có bao nhiêu vui mừng, bởi vì hoàn cảnh trước mắt hắn cũng không có phát sinh biến hóa, vẫn là một mảnh đen kịt như trước, ảnh hưởng linh dị thuộc về cậu bé quỷ dị vẫn còn.

Điều này cũng nói lên rằng cậu bé không bị Lý Huy áp chế hoàn toàn, so với những bù nhìn bị Lý Huy đánh bay trước kia, thậm chí nam thi cháy đen và lệ quỷ thân thể mập mạp có khác biệt rõ ràng.

Quả nhiên.

Chỉ một lát sau, cậu bé quỷ dị liền vặn vẹo thân thể đứng lên, tiếp tục đi về phía Lý Huy.

"Linh dị của mình bị suy yếu?"

Nghe được tiếng bước chân nặng nề, cứng ngắc kia lại vang lên, Lý Huy nhìn tay phải mình.

Trong bóng tối, hắn không cách nào nhìn rõ toàn cảnh cánh tay mình, nhưng hình xăm điện thoại di động in trên mu bàn tay lại có thể thấy rõ ràng, tản ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

"Không đúng, không phải suy yếu, mà là bị áp chế một phần, không phải cậu bé quỷ dị, nguyên nhân là bù nhìn đen kia?"

Lý Huy không ngốc, từ lúc hắn vừa tiến vào nơi tràn ngập hắc ám này đã ý thức được đây là một không gian linh dị tương tự như phương diện ý thức, cũng không phải hiện thực.

Bởi vì lúc trước Hà Cầm chết cũng không có biến mất khỏi tầm mắt Lý Huy, cái chết của cô rất đột ngột, Lý Huy suy đoán, ý thức bị thương hoặc tử vong trong không gian linh dị, thân thể trong hiện thực cũng sẽ đồng bộ ra thương thế tương ứng.

Mặc dù cậu bé cũng vô cùng đáng sợ, nhưng mức độ khủng bố rõ ràng là không đủ để áp chế linh dị của xe buýt.

Như vậy cũng chỉ có một khả năng, chính là bù nhìn đen trong hiện thực tập kích Lý Huy, khiến cho một phần lực lượng linh dị của hắn bị bù nhìn đen hạn chế.

Sự thật cũng đúng như Lý Huy nghĩ.

Bên ngoài.

Bên cạnh chiếc xe buýt linh dị chết máy.

Lý Huy lẳng lặng đứng tại chỗ, hai mắt vô thần, trước mặt hắn có một bóng người cao lớn, là bù nhìn màu đen kia.

Lúc này, nó dùng hai tay chộp lấy hai bên vai của Lý Huy, nhìn tư thế này là định xé nát toàn thân Lý Huy.

Nhưng thủy chung không thành công, Lý Huy khống chế linh dị xe buýt ngăn cản phần lớn tập kích của bù nhìn đen.

Đây là va chạm nguyên thủy nhất thuộc về linh dị, linh dị của bù nhìn màu đen và linh dị của xe buýt mà Lý Huy khống chế không ngừng va chạm, triệt tiêu và áp chế lẫn nhau.

Trình độ khủng bố của bù nhìn màu đen phi thường cao, đổi lại là lệ quỷ bình thường, trong nháy mắt đụng phải thân thể Lý Huy sẽ bị áp chế.

Bởi vì Lý Huy giống như xe buýt linh dị hình người, lệ quỷ trong nháy mắt chạm vào thân thể hắn giống như đụng phải xe buýt linh dị, mặc dù Lý Huy không khủng bố như xe buýt chân chính, nhưng cũng đủ để áp chế tuyệt đại đa số lệ quỷ, nhưng không thể áp chế bù nhìn đen.

Bên cạnh đó.

Người phụ nữ trung niên, người đàn ông khủng bố trước đây ẩn giấu trong đám người đưa tin, Hà Cầm sau khi lệ quỷ hồi sinh... Cùng với đông đảo bù nhìn vàng kim cũng đều vây quanh Lý Huy.

Vào thời điểm này, tình hình của Lý Huy dường như trở nên bấp bênh.

Dù sao linh dị của xe buýt có đáng sợ đến đâu, hắn cũng chỉ khống chế khoảng ba tầng, đồng thời ứng phó với bù nhìn màu đen và cậu bé quỷ dị tập kích đều hơi miễn cưỡng, nếu như lệ quỷ khác đồng loạt xông lên, chỉ sợ hôm nay hắn thật sự sẽ chết ở chỗ này.

Phải biết rằng giờ phút này số lượng lệ quỷ tụ tập bên cạnh Lý Huy còn hơn xa bề ngoài.

Có một số bù nhìn vàng nhìn như bình thường cũng là lệ quỷ biến thành, không chỉ là sản phẩm linh dị, ví dụ như người đưa tin trước đó.

Nhưng mà ngay tại thời khắc nguy cơ vạn phần này, hai mắt vô thần của Lý Huy bắt đầu trở nên linh động.

Nương theo ý thức trở về, một bóng người thấp bé xuất hiện trong tay của Lý Huy, chính là cậu bé quỷ dị kia, giờ phút này cậu bé bị Lý Huy bóp cổ, thân thể trực tiếp xụi lơ xuống, phảng phất mất đi tất cả linh dị.

Mới vừa rồi.

Ý thức được linh dị của bản thân có thể bị bù nhìn màu đen triệt tiêu một phần, Lý Huy không lựa chọn đánh bay cậu bé quỷ dị nữa, mà trực tiếp bóp cổ nó, dùng toàn bộ linh dị còn sót lại của bản thân để áp chế đối phương.

Rõ ràng, Lý Huy đã thành công.

Sau khi hắn áp chế cậu bé quỷ dị xong, mảnh không gian linh dị tràn ngập hắc ám kia giống như thủy tinh vỡ vụn xuất hiện vô số vết nứt.

Cuối cùng những vết nứt kia nhanh chóng vỡ ra, không gian linh dị tựa như một tấm gương hoàn toàn vỡ vụn, ý thức của Lý Huy cũng trở lại trong thân thể.

Giống như những gì Lý Huy đã hình dung.

Chuyện xảy ra trong không gian linh dị kia có thể đồng bộ vào hiện thực, ý thức của hắn ở đó áp chế cậu bé quỷ dị, sau khi không gian linh dị vỡ nát, cậu bé liền tự động hiện ra bên cạnh Lý Huy, cổ bị bàn tay hắn bóp chặt.