Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Thứ mùi đó không dễ chịu chút nào. Lý Tu cũng không ngủ được, vừa định ngồi dậy thì nghe được tiếng còi báo động chói tai.

"Chuyện gì vậy? Hôm qua vừa mở cửa thí luyện, mới đó đã lại mở tiếp rồi sao?" Một người đàn ông trung niên mới ở đây hơn một tháng hơi bất an nói: "Trước đây không phải một tuần mới mở cửa thí luyện một lần à? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Kệ cha nó, vào sớm giải thoát sớm, hoàn thành hợp đồng sớm ngày nào thì rời khỏi nơi quỷ quái này sớm ngày đó, ta chịu đủ lắm rồi." Người bên cạnh vừa mặc đồ vừa lẩm bẩm.

"Vừa mới ra ngoài một ngày đã muốn chúng ta bán mạng xông tiếp, có để cho người ta sống nữa hay không, thật không coi chúng ta là người mà."

"Tới nơi này thì tốt nhất ngươi đừng coi mình là người."

Trong tiếng mắng chửi và oán giận, mọi người lại chạy tới hang động to lớn dưới lòng đất nơi có cổng đá xanh.

"Nói cho các vị một tin tức cực xấu. Bên ngoài có ma linh không biết từ đâu tới phát hiện ra trụ sở của chúng ta." Lão Cổ đứng trên đài, lặp lại lời hôm qua đã nói với Lý Tu.

"Bây giờ bảo thạch trong căn cứ có thể miễn cưỡng mở ra sáu lần thí luyện. Từ giờ trở đi, mỗi mười hai tiếng đều sẽ mở ra một lần thí luyện, bất kể là người đã hoàn thành hợp đồng hay chưa đều phải tham gia sáu lần thí luyện này."

Lời lão Cổ khiến mọi người xôn xao, rất nhiều người lập tức bất mãn oán trách.

"Hoàn thành hợp đồng rồi vẫn phải đi thí luyện, sao các ngươi không tự đi đi?" Một người đàn ông trung niên tâm trạng kích động nhất, gào lên với lão Cổ.

"Nói hay lắm, chuyện này liên quan đến sống chết của tất cả chúng ta, đương nhiên không thể chỉ để các ngươi mạo hiểm. Trừ hai vị ma trang sư này, bốn mươi hai nhân viên quản lý kể cả ta sẽ chia làm ba nhóm, thay phiên cùng thí luyện với các ngươi. Hai nhóm còn lại phụ trách duy trì trật tự, theo dõi tình hình của thông đạo bên kia." Lão Cổ nhìn người đàn ông trung niên kia, tiếp tục nói: "Vì an toàn tính mạng của mọi người, phải cố hết sức lấy được nhiều ma hạch."

"Các ngươi muốn thì tự mà đi, ta còn thiếu một viên ma hạch là hoàn thành hợp đồng. Sau khi hoàn thành ta từ chối thí luyện." Người đàn ông trung niên hét lên.

Bốp!

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy một ma trang sư như ảo ảnh xuất hiện trước mặt hắn, không đợi hắn có bất cứ phản ứng nào đã bị đánh nát đầu.

Cơ thể liền với đầu cũng không kịp phản ứng. Khi đầu đã nát bấy, cơ thể không đầu vẫn đứng yên một lát mới từ từ đổ về phía sau.

"Thời kỳ đặc biệt, nếu ai định kéo chân, làm lỡ cơ hội sống sót của mọi người, đây chính là kết cục." Lão Cổ lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người. Rất nhiều người đều cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt của hắn.

"Ta cũng sẽ không để mọi người bán mạng không công. Chờ thoát khỏi nguy cơ, sau khi các ngươi ra ngoài, ma hạch ngoài hợp đồng sẽ được chuyển đổi gấp đôi so với giá thị trường." Thấy không ai phải đối nữa, lão Cổ mới chậm rãi nói.

Thấy không ít người đã lung lay, Lý Tu thầm nghĩ: "Lão Cổ chỉ là một quản lý căn cứ mà thủ đoạn đã lợi hại như vậy, không biết rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?"

Đám quản lý gia nhập đội ngũ thí luyện, thoạt nhìn như số người tăng thêm, trên thực tế độ khó cũng tăng lên.

Những quản lý này phần lớn đều đã trải qua cường hóa khi bước vào cửa thí luyện, năng lực chắc chắn mạnh hơn người bình thường nhiều.

Nếu là thí luyện so tài giữa những người thí luyện thì xác suất người bình thường tử vong sẽ trở lên cao hơn.

Rất nhiều thí luyện giả đều hiểu đạo lý này nhưng có ma trang sư bên cạnh uy hiếp, cũng không ai dám đứng ra nói gì.

Dưới sự chỉ huy của lão Cổ, cửa thí luyện của thí luyện tràng Hải Thiên lại được mở ra.

Dưới sự bức ép của họng súng, đám Lý Tu chỉ đành bước vào cửa thí luyện lần nữa. Đồng thời cũng có mười bốn quản lý cùng vào cửa thí luyện.

"Á! Lại là thí luyện cấp C." Thấy ký hiệu chữ C trên màn hình của thí luyện tràng, có người lập tức oán giận nói.

Xác suất xuất hiện thí luyện cấp C khá thấp, đa phần đều là thí luyện cấp D và cấp E. Tỷ lệ tử vong của những thí luyện như vậy cũng thấp hơn rất nhiều.

Lý Tu chợt phát hiện thí luyện tràng hiện tại có sự khác biệt rất lớn so với lần trước.

Tuy đều là một kiểu kiến trúc giống như sân thể dục nhưng lúc này họ không xuất hiện trên khán đài mà tất cả mọi người đều ở trong sân.

Bên trong thí luyện tràng là một đường chạy hình bầu dục, gần trăm người được phân vào những điểm xuất phát khác nhau trên đường chạy, tương tự với thi đấu điền kinh.

Bên ngoài vạch xuất phát dường như có vách ngăn vô hình cản trở lối đi của mọi người.

"Thí luyện tốc độ à?" Lý Tu thầm buồn bực.

Năng lực thiên phú của hắn có mạnh thế nào đi chăng nữa cũng không thể tăng tốc độ của bản thân. Đó là biểu hiện của tố chất cơ thể, tuy kỹ xảo cũng chiếm một phần nhưng mấu chốt vẫn là tố chất cơ thể.

Thí luyện như vậy không được thuận lợi lắm với Lý Tu.

"Hoan nghênh bước vào thí luyện tràng Hải Thiên. Thí luyện độ khó cấp C, quy tắc thí luyện như sau..." Giọng nói lạnh lùng vô tình lại vang lên.

Khi thấy rõ quy tắc, có người nét mặt hưng phấn, có người lại sụp đổ òa khóc.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, đây là thí luyện dạng điền kinh. Một vòng đường chạy dài tám trăm mét, dài hơn so với đường chạy bình thường.

Quy tắc thí luyện là chạy hết một vòng. Người thí luyện mất thời gian không quá một phút ba mươi giây được một điểm. Người có thời gian vượt quá hai phút, nếu nằm trong top ba mươi đếm ngược thì coi như thí luyện thất bại; không rơi vào ba mươi người cuối cùng thì được xem là hoàn thành thí luyện, cũng sẽ được một điểm, nhận được phần thưởng ma hạch.

Sáu trăm giây đếm ngược bắt đầu. Khi đếm ngược kết thúc chính là lúc thí luyện bắt đầu.

Lý Tu liếc qua vòng tay của mình, con số hiển thị phía trên là 57.

Có nghĩa là hắn đứng thứ năm mươi bảy trong số những người trên sân. Đếm kỹ thì tổng cộng có chín mươi hai người.