Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

         Phải biết tủ chứa đồ là làm bằng sắt, nhưng phía trên vậy mà thình lình hiển hiện một dấu nắm tay sâu hoắm!

   "Ngọa tào, không chừng bây giờ ta có thể solo với Arnold Schwarzenegger a!" Tần Dật trong mắt dâng lên một trận cuồng nhiệt!
   "Hừ hừ, từ nay về sau, ai lại chọc lão tử, lão tử liền......"
   "Thằng ranh con, dám phá hư của công, ta đánh chết ngươi nha!" Túc đại quản gia lúc này cầm chổi lau nhà hướng về phía Tần Dật đang chật vật chạy trốn ......
   Trở lại ký túc xá, Tần Dật thấy điện thoại di động sắp hết pin, liền cắm sạc.
   Nằm trên giường, bởi vì ngày hôm này trải qua quá nhiều chuyện kỳ quái, Tần Dật rất nhanh liền ngủ thiếp đi......
   Sáu giờ chiều, Tần Dật tỉnh ngủ rời đi trường học, đi tới KTV Kim Cương gần khuôn viên trường.
   Tần Dật vẫn làm việc ở đây suốt thời gian qua, tiền mua Iphone6s cho Tống Phỉ Phỉ cũng chính là kiếm được ở đây.
   Hơn nữa lão bản ở đây đối Tần Dật cũng không tệ, đã hẹn ở chỗ này làm một tháng, Tần Dật dự định hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
   Lại có, KTV này cũng coi là phúc khí của Tần Dật, nếu như không đến đây làm công, làm sao hắn có thể có được chiếc điện thoại thông thiên giới này.
   Thay đổi đồng phục nhân viên, Tần Dật soái khí bức người, tràn đầy sức sống.
   Mỹ nữ ở quầy tiếp tân hai mắt không khỏi nhìn Tần Dật, "Tiểu Tần, hôm nay đột nhiên trở nên đẹp trai nha!"
   Tần Dật nhếch miệng lên, "Chẳng lẽ trước đó không đẹp trai a?"
   "Cũng đẹp trai cũng đẹp trai...... Tan làm có đến nhà ta chơi không?"
   "Khụ khụ, ta vẫn còn trẻ, đừng làm rộn."
   "Chán ghét......"
   Thân là nhân viên phục vụ ở KTV, công việc của Tần Dật chính là dựa theo đơn đặt hàng điện tử do quầy lễ tân in ra, sau đó đi từng phòng giao rượu và các đĩa trái cây cho khách.
   Tần Dật bưng khay, đẩy cửa phòng số 3 ra.
   Âm nhạc trong phòng mở rất to, đinh tai nhức óc, đèn trên nóc rực rỡ muôn màu, khiến mắt Tần Dật mở mãi không ra.
   "Trái cây cùng bia Budweiser của ngài đây, mời thưởng thức ~"
   Tần Dật vừa muốn quay thân rời đi, khóe mắt đột nhiên nhìn thấy một cô gái đang xô đẩy một nam đầu trọc say rượu!
   "Long ca, ngươi đừng như vậy ~"
   "Tiểu muội muội, không phải chỉ là để ca ca ôm một cái a, sợ cái gì, ca cũng không phải sài lang hổ báo!"
   Tần Dật tập trung nhìn kỹ, "Ta sát, đây không phải là hoa hậu giảng đường Lý Hân Nghiên a!"
   Cô gái đang bị nam đầu trọc dây dưa, trên người mặc trang phục nghề nghiệp ở KTV, buộc tóc đuôi ngựa, mặc dù không đánh phấn trang điểm nhưng các đường nét trên mặt vẫn rất thanh tú, thanh thuần đáng yêu!
   Cô gái này chính là hoa hậu giảng đường ở trường đại học mỹ thuật Giang Nam Lý Hân Nghiên, còn có, Tần Dật cùng nàng vẫn là bạn ngồi cùng bàn hồi tiểu học!
   "Ba ~"
   Đột nhiên, một bàn tay của nam đầu trọc quất vào trên mặt Lý Hân Nghiên.
   "Đừng mẹ nó cho thể diện mà không cần, lão tử coi trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi!"
   Lý Hân Nghiên bụm mặt, hai mắt đẫm lệ mông lung, hoảng sợ nói: "Long ca, ta chỉ bồi hát, không bán thân!"
   "Ha ha, ca cũng không phải không trả tiền...... Tới tới tới, chờ khoái hoạt xong, số tiền này đều là ngươi!"
   Vừa nói, nam đầu trọc đem một nắm tiền mặt ném trên bàn, sau đó liền bắt đầu cởi quần áo của Lý Hân Nghiên.
   Các tiểu đệ xung quanh nhao nhao hét lên, trong khi Lý Hân Nghiên số khổ chỉ biết giãy dụa, nước mắt chảy ngang.
   Đột nhiên, âm nhạc sôi đông đình chỉ, phòng hát trở nên yên tĩnh.
   Sau khi tắt nhạc, Tần Dật liền đi đến bên cạnh nam đầu trọc, lạnh lùng nói: "Thả cô ấy ra!"
   Nam đầu trọc sững sờ, sau đó cả giận nói: "Ngươi mẹ nó một cái phục vụ viên, còn nghĩ chơi anh hùng cứu mỹ nhân a!"
   "Ta lặp lại lần nữa, thả người!"
   "Tào, các huynh đệ, lên, giáo dục tiểu tử thúi miệng còn hôi sữa này một chút cho ta!
   Ngay sau đó, hơn chục tiểu lưu manh cùng nhau tiến lên, Tần Dật mỉm cười.
   Hắn vừa tổi thể xong, người bình thường lúc này chỉ tựa như gà đất chó sành!
   "Bành ~"
   "Loảng xoảng loảng xoảng~"
   "Lốp bốp......"
   Ba mươi giây sau, trong phòng hát đồ đạc lộn xộn hết lên, hơn chục tiểu lưu manh ngổn ngang nằm trên mặt đất kêu thảm.
   Nam đầu trọc không nghĩ tới một thanh niên gầy gò thế mà có thể đánh như vậy, sợ hãi núp vào trong góc, "Tiểu tử thúi, ngươi không biết Long ca ta a, ta bao cả con phố này, ngươi dám......"
   "Bành!"
   Tần Dật nện một quyền vào mặt nam đầu trọc, hai cái răng cửa lập tức bay ra, cắm thẳng vào màn hình điện tử, màn hình đang trực tiếp trực tiếp tối đen.
   Nam đầu trọc ngã xuống đất ngất, Tần Dật kéo Lý Hân Nghiên vẫn còn đang ngỡ ngàng, rời đi KTV.

   Trong ngõ nhỏ, Tần Dật nhìn Lý Hân Nghiên ngồi xổm trên mặt đất khóc thút thít, có chút đau lòng.
   Dù sao cũng là nữ thần tiểu học mình thầm mến .
   Khóc đủ, Lý Hân Nghiên đứng dậy, vuốt vuốt con mắt sưng đỏ, nhìn về phía Tần Dật, "Cám ơn bạn học.)
   "Ách ~ Cậu không biết tôi?" Tần Dật tức xạm mặt lại.
   Lý Hân Nghiên ngẩn người, "Ân...... Cậu cũng là sinh viên đại học Giang Nam?"
   "Không sai, chúng ta là bạn học đại học, hoặc là...... Bạn cùng bàn hồi tiểu học." Tần Dật gãi gãi đầu.
   "Lý Hân Nghiên rốt cục kịp phản ứng, cậu ~ Cậu là Tần ~ Tần ~ Tần cái gì nhỉ......"
   "Tần Thủy Hoàng."
   "Ách......"
   "Tần Dật."