Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Trong trung y, nếu biện chứng không chính xác, dù có thủ đoạn trị liệu lợi hại đến mức nào, cũng không hề mang lại chút tác dụng nào cho người bệnh, thậm chí còn cho bọn họ thêm thương tổn.

Nhưng chỉ cần biện chứng chuẩn xác, kể cả khi bản lĩnh bình thường không có gì đặc sắc, vẫn có thể giúp người bệnh bình phục.

Nhưng hiện tại, Trần Khánh đã có năng lực kết nối cùng ngũ tạng của người bệnh, thì với trình độ biện chứng nhập môn của hắn, đã đủ để đối phó với một vài loại bệnh tật thông thường rồi, chưa cần phải dùng tới tri thức biện chứng quá cao thâm.

Ngược lại, thủ đoạn trị liệu của hắn tương đối yếu kém một chút.

Ngoại trừ kê đơn, hắn chẳng còn biết kỹ năng nào khác nữa.

Tuy hắn cũng có thể chữa được bệnh, nhưng tốc độ phát huy hiệu quả quá chậm.

Và hiệu quả như thế nào, còn phải xem người bệnh có phối hợp hay không.

Hiện tại, nếu hắn muốn nhanh chóng tăng lên các hạng mục thuộc tính của mình, từ đó trở thành một bác sĩ trung y lợi hại, điều kiện tiên quyết chính là nắm chắc mỗi một người bệnh trong tay.

Trần Khánh cảm thấy phương thức trực tiếp nhất để đạt được điều kiện này, chính là châm cứu!

Rất nhiều loại bệnh, chỉ cần trải qua châm cứu đều có thể thấy được hiệu quả nhanh chóng tựa như dựng sào thấy bóng. Nói dễ hiểu hơn một chút chính là, khi người bệnh tới tìm bác sĩ xem bệnh, chỉ cần bác sĩ đâm một châm xuống, người bệnh sẽ có cảm giác cực kỳ rõ ràng.

Và chuyện này lại rất quan trọng với Trần Khánh!

Một khi trình độ châm cứu của hắn tăng lên, hắn không chỉ đạt được người bệnh tín nhiệm, còn có thể đẩy nhanh tốc độ gom góp y điểm.

Tuyệt đối chính là nhất cử lưỡng tiện! (một mũi tên trúng hai con chim)

Cho nên, sau khi trải qua một phen phân tích, tới cuối cùng Trần Khánh đã quyết định, cộng tất cả y điểm mình đang có vào kỹ năng châm thứ trong mục châm cứu.

Ngay sau đó, giao diện thuộc tính của Trần Khánh đã xảy ra biến hóa.

【 Ký chủ: Trần Khánh 】

. . .

【 Châm cứu: Châm thứ 128/1000 (Đăng Đường Nhập Thất), ngải cứu 29/100 (nhập môn)】

. . .

【 Kỹ năng: Linh Thức, Đắc Khí (kỹ năng bị động thức tỉnh sau khi châm thứ đạt đến Đăng Đường Nhập Thất, chỉ cần hạ châm, chắc chắn có thể Đắc Khí. )】

【 Y điểm: 0(mỗi 01 y điểm có thể tăng lên 10 điểm thuộc tính)】

(Giải thích: Đắc Khí chỉ cảm giác sau khi đâm châm vào huyệt vị: toan – ê buốt, ma – tê dại, trướng – căng tức, trọng – nặng, sâu

Đăng Đường Nhập Thất: tiến dần từng bước, từng nông đến sâu)

Thuộc tính châm thứ đã thay đổi.

Không còn là nhập môn nữa, đã chuyển thành Đăng Đường Nhập Thất rồi.

Rất nhanh, trong đầu Trần Khánh cũng có thêm một đoạn tri thức về châm thứ.

Sau khi luồng tri thức này dung nhập vào trong đầu hắn, nó lập tức trộn lẫn cùng một chỗ với những tri thức y học đã có sẵn bên trong, và gần như ngay lập tức, Trần Khánh đã hiểu thêm rất nhiều điều về kỹ năng châm thứ này.

Hắn giật giật ngón tay, bỗng nhiên cơ bắp lại có ký ức về động tác cầm châm, giống như đã luyện châm cứu thật nhiều năm rồi.

Hóa ra, thuộc tính gia tăng, lại thật sự giúp hắn tăng lên bản lĩnh ‘thực chiến’ trên mỗi một hạng mục.

Thứ này quá lợi hại!

Chỉ cần Trần Khánh chữa khỏi cho càng nhiều người, nghĩa là hắn sẽ càng ngày càng lợi hại, mãi cho đến khi hắn trở thành một bác sĩ trung y cực kỳ gần với những tồn tại tựa như Thần Y thời cổ là Biển Thước, Hoa Đà kia.

Trần Khánh nghĩ vậy, trong lòng không khỏi hưng phấn trào dâng.

Huyệt Liệt Khuyết, huyệt Hợp Cốc, huyệt Đại Lăng...

(Huyệt Liệt Khuyết: 列缺, còn có tên khác là Đồng Huyền, muốn tìm vị trí của huyệt Liệt Khuyết có thể chồng hai phần hõm giữa ngón trỏ và ngón cái ở hai bàn tay lên nhau, đầu của ngón trỏ đặt tại mặt trên của cánh tay chính là vị trí của huyệt này.

Huyệt Hợp Cốc: 合谷,còn có tên khác là hổ khẩu.

Huyệt Đại Lăng: 大陵, nằm ở điểm giữa của nếp gấp trên phần cổ tay, cũng nằm giữa sợi gân dài xuyên suốt cánh tay và sợi gân điều khiển hoạt động gập, xoay của bàn tay)

Trần Khánh đang luyện tập châm cứu trên tay mình.

Sau khi thuộc tính gia tăng, rõ ràng là độ thuần thục của Trần Khánh tăng lên rất nhiều.

Đặc biệt là thời điểm hạ châm, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng một thứ cảm giác kỳ quái vừa xuất hiện trên tay mình, nó không phải là toan ma trướng đơn thuần, rất khó để hình dung ra cảm nhận cụ thể, nhưng có thể dùng hai chữ để giải thích, đó chính là Đắc Khí.

Đây cũng là kỹ năng bị động thức tỉnh sau khi châm thứ đạt tới Đăng Đường Nhập Thất, hạ châm chắc chắn có thể Đắc Khí.

Trên một ý nghĩa nào đó, cái gọi là Đắc Khí chính là điều kiện tiên quyết để mang đến hiệu quả trị liệu.

Bất cứ thủ pháp châm thứ nào, nếu không làm được Đắc Khí, về cơ bản đều chỉ là hữu danh vô thực, được cái mã bề ngoài nhưng không trị được bệnh.

Nhưng muốn học được cách châm thứ Đắc Khí, cũng không phải một chuyện dễ dàng.