Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Thái Huyền thánh tử thi lễ với Diệp Tiêu Dao một cái.

Hắn thân là thánh tử, hắn cũng không muốn tu luyện công pháp làm tổn hại hình tượng thánh tử.

“Tiểu Tổ mới tám tuổi nên khẳng định là không có tâm tư xấu!”

Tô Diệu Âm len lén nhìn về phía Diệp Tiêu Dao, khuôn mặt nàng ửng đỏ, không dám ở lâu, vội vàng bỏ chạy.

Phương thức tu luyện này làm cho nàng quá thẹn thùng!

“Công pháp kỳ dị này ta cũng không tin sẽ có người tu luyện!” Tiểu Kim Cương hừ lạnh nói.

Sau đó hắn như một con chó liếm nhanh chóng đuổi theo Tô Diệu Âm.

“Tiểu tổ đại tài như thế mà lại bị phàm thể vây khốn không thể tu luyện, ta không muốn nhìn thấy tiểu tổ trăm năm sau hóa thành một nắm đất vàng, mai một ngộ tính nghịch thiên bực này!”

"Hơn nữa Tiểu Tổ đối với Thánh Địa chúng ta có ý nghĩa rất phi phàm. Trong hành trình Huyết Quật ta sẽ ở bên trong tìm kiếm đại dược kéo dài tuổi thọ, nhằm đem hết toàn lực giúp Tiểu Tổ kéo dài tuổi thọ."

Một thiếu niên áo đen mười hai tuổi chắp tay nói ra.

Hắn tên là Triệu Tử Thành, có Đại Hoang Chiến Thể, là một trong những tiểu thiên tài mạnh nhất trong chuyến đi Huyết Quật lần này, tương đương với Tiểu Kim Cương.

Tuy còn trẻ nhưng Triệu Tử Thành làm người rất cương trực công chính, một lòng vì thánh địa Thái Huyền.

“Tăng thọ cho ta sao?” Diệp Tiêu Dao nhìn xem bóng lưng mấy người Triệu Tử Thành rời đi, đầu nhỏ khẽ nghiền, tự hỏi.

Hắn không cần thứ này, hắn sẽ tự mình đi Huyết Quật một chuyến!

Thiên hạ đều cho rằng phàm thể vĩnh viễn không cách nào tu luyện, như là đại đạo thiết luật!

Dù là cổ chi đại đế cũng khẳng định phàm thể cả đời cũng không cách nào bước lên đạo đồ!

Nhưng vậy thì sao? Diệp Tiêu Dao ta sẽ chứng minh phàm thể cũng có thể tu đạo, thậm chí còn Đồ Ma Chứng Đế!

Ngày đó sẽ đến sớm thôi!

Hai môn công pháp kia truyền bá khắp nơi, để cho Thánh Địa Thái Huyền chấn động lần nữa.

Một số trưởng lão cùng Thái thượng trưởng lão đã hoàn toàn đứng ngồi không yên.

Thậm chí có người mới bế quan trăm năm như Ngũ Tổ, Lục Tổ cũng xuất quan.

"Hai ngày sáng tạo ra ba môn công pháp! Diệp Tiêu Dao có ngộ tính đến cùng khủng bố đến mức nào?”

"Một môn công pháp thì còn có thể nói là cơ duyên, nhưng sáng tạo thêm hai môn công pháp thì cũng không phải là cơ duyên có thể làm được!”

"Ngộ tính của hắn quá mức nghịch thiên, nhưng công pháp là thật hay giả thì rất khó nói, cần phải nghiệm chứng!"

Tại Thái Huyền điện, mười mấy vị Thái Thượng trưởng lão có đứng có ngồi, tranh luận kịch liệt, tất cả đều là Trảm Đạo Vương.

Thái Huyền Thánh Chủ càng là cường giả đỉnh phong bên trong Trảm Đạo Vương.

Hơn nữa còn có hai vị Thánh Nhân lão tổ, để cho đội hình xa hoa đến cực điểm.

Sau một ngàn năm Thánh Chủ lại lần nữa khởi động mật hội, chỉ vì Diệp Tiêu Dao đã sáng tạo ra công pháp ba môn công pháp!

Ba môn công pháp này lại có độ khan hiếm cực lớn đối với thánh địa chính đạo, giá trị vượt qua mười cái Thánh Khí, thậm chí còn vượt qua cả Đế Khí!

Không có cường giả nào có thể bảo trì trấn định trước loại chuyện này.

Đương nhiên, chỉ là sáng tạo Huyền giai công pháp thì tác dụng không quá lớn.

“Truyền đạt mệnh lệnh phong tỏa tin tức! Mặc kệ chuyện này là thật hay giả thì cũng không thể truyền ra ngoài!”

"Nhất là những thế lực ma đạo kia, nếu bọn hắn biết được thì tất nhiên sẽ gây ra chấn động to lớn và không tiếc trả giá ám sát Tiêu Dao!"

Giọng nói của Ngũ Tổ lãnh khốc vang lên, Thánh Nhân chi uy đề ép toàn trường, khiến cho đại điện trực tiếp an tĩnh lại.

Ngũ Tổ mang bộ dáng trung niên, đầu đầy tóc đen, ba sợi tóc trên trán vô cùng bắt mắt, uy nghiêm bá đạo vô cùng.

Hắn vừa dứt lời thì toàn trường đều kinh hô.

“Tuân lệnh.”

Diệp Tiêu Dao tuy rằng chỉ có thể sáng tạo ra Huyền giai công pháp, không phải là Địa giai hay Thiên giai, nhưng như vậy cũng đã đủ nghịch thiên rồi.

Phải biết rằng hắn chỉ mới tám tuổi!

Đám tu sĩ Ma đạo kia tuyệt đối sẽ nhìn đến đỏ mắt và muốn xóa bỏ hắn!

“Lệnh phong tỏa tin tức chỉ là tạm thời, vì thiên hạ không có tường nào là không lọt gió, sớm muộn gì cũng sẽ truyền ra ngoài.” Thái Huyền thánh chủ nhíu mày nói.

Một vị thái thượng trưởng lão mở miệng đáp lời. Hắn tóc bạc xõa vai, trán cao sáng chói, rất chấn nhiếp tâm phách.

“Thánh địa có mạnh hơn nữa thì làm gì có chuyện ngàn ngày phòng trộm. Mà ma đạo có thủ đoạn rất quỷ quái và hay thay đổi, do đó sớm muộn gì cũng có một ngày phòng bị không được bọn hắn.”

“Diệp Tiêu Dao chỉ có trăm năm thọ mệnh, một phàm thể có thể sáng tạo công pháp thì uy hiếp đối với ma đạo cũng không lớn, không đến mức khiến cho ma đạo phát rồ. Huống hồ hắn chỉ là sáng tạo ra ba môn công pháp cấp thấp.”

Đây là Tam Nhãn Chân Quân, chính là sư tôn của Tô Diệu Âm.

Nghe vậy tất cả mọi người ở đây đều mang vẻ mặt ảm đạm, càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng, cũng là rất đau lòng.

Nghĩ đến Diệp Tiêu Dao hồn nhiên đáng yêu trăm năm sau hóa thành đất vàng, bọn hắn liền có một trận sầu não.

Diệp Tiêu Dao chính là cháu đích tôn của Thất Tổ, càng là con ruột của vị Vương Giả vô địch kia. Hắn tuy là phàm thể nhưng rất có được sủng ái của các vị cao tầng tại thánh địa Thái Huyền.