Hắc Ám Vương Giả

Chương 7. Giá Trị Phóng Xạ

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, mấy ngày trước vợ chồng Gray đã nói với hắn việc này, bọn họ đều hi vọng hắn có thể kế thừa nghề may của Gray, trở thành thợ may ưu tú, nhưng trong lòng Đỗ Địch An sớm có mục tiêu nên trực tiếp cự tuyệt.

Vợ chồng Gray ngược lại không có tức giận, trẻ nhỏ có chủ kiến là chuyện tốt, bọn họ cũng không phải gia đình nông nô lo lắng con cái có chủ kiến dễ gặp rắc rối.

- Đáng tiếc, y sinh nhập môn rất khó khăn, nếu như ngươi đi theo ta từ nhỏ cũng không phải không học được.

Julla có chút tiếc hận, Đỗ Địch An là một đứa trẻ thông minh, đáng tiếc bây giờ mới nhập môn đã quá muộn, chờ hắn trở thành một y sinh có thể đảm đương một phương thì cũng đã qua tuổi tác có giác quan nhạy bén nhất.

- Nói đi, muốn học cái gì?

Gray mỉm cười.

Đỗ Địch An ngẩng đầu nhìn bọn họ, nói:

- Luật pháp.

- Luật pháp?

Vợ chồng Gray khẽ giật mình, Julla liền nói:

- Địch An, ngươi biết đây là môn nghề nghiệp gì sao?

- Ta biết, chính là một trong ba nghề bình dân chính, ngang với y sinh.

Trước đó Gray cho hắn xem xong cuốn danh sách nghề nghiệp thì hắn đã xác định nghề nghiệp này, với hắn mà nói, việc sớm hiểu rõ khác biệt giữa thế giới trước đây cùng thế giới hiện tại là chuyện cần thiết nhất, mà nghề nghiệp này là không thể thích hợp hơn.

Gray ngưng trọng nói:

- Ngươi phải suy nghĩ kỹ, học viện luật pháp là khó khăn nhất, so với làm thầy thuốc còn khó hơn, phải có năng lực cùng tư duy linh hoạt, mặc dù ngươi là đứa trẻ thông minh nhưng ngươi ở cô nhi viện không được học tập cơ sở, muốn tốt nghiệp luật pháp học viện và trở thành một Thần Quan hợp cách là phi thường khó khăn!

Đỗ Địch An nhìn thẳng hắn, kiên trì mà nói:

- Ta muốn học nghề này.

Gray khẽ nhíu mày, đây là lần đầu tiên Đỗ Địch An tỏ ra cố chấp như thế trước mặt họ, để hắn không biết nên như thế nào để từ chối, từ sau khi bị gia tộc Navy cự tuyệt hắn cũng đã không dám nghĩ ngợi quá nhiều, thật lòng đối đãi với Đỗ Địch An như con ruôt, bởi vậy không muốn tuỳ tiện thương tổn tình cảm gia đình.

Julla gặp Đỗ Địch An kiến quyết như thế liền lôi kéo tay áo Gray, nói:

- Con nó muốn học liền để nó học đi, coi như cuối cùng không cách nào tiến vào “Sở thẩm phán”, thì làm một luật sự bình thường cũng không tệ, chí ít là có thể hiểu rõ luật pháp sẽ không cố tình vi phạm, bình an là đủ.

Đỗ Địch An nhìn nàng một cái, trong lòng yên lặng nói, ta học tập luật pháp không phải là vì tuân thủ mà là đánh vỡ nó!

Gray thở dài, nói:

- Tốt a, liền nghe hắn.

Đỗ Địch An đáy lòng nhẹ thở ra, nhìn bọn họ thật sâu, nói:

- Cám ơn!

Nghe Đỗ Địch An nói thế, Gray lộ vẻ tươi cười, nói:

- Đã lựa chọn thì nhất định phải kiên trì, nếu như cuối cùng không muốn học liền trở lại học may đi, làm công nhân may dệt cũng có thể tự nuôi sống mình.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu.

...

...

Hắc Tử Quý vừa đến, nhiệt độ không khí cũng trở nên ấm hơn.

Ngày thứ ba trước khi đi vào học viện, có một ngày lễ đặc biệt gọi là “Ngày cầu nguyện”.

Từng nhà kết thành đoàn thành đội cùng tiến về đại giáo đường ViA nằm ở trung ương khu dân cư để cầu nguyện Phụ Thần, để bọn họ bình an vượt qua Hắc Tử Quý lần này, để ôn dịch cùng tật bệnh sẽ không giáng lâm đến trên người bọn họ.

Đây là một nghi thức thịnh đại.

Vợ chồng Gray mang theo Đỗ Địch An cùng đi cầu nguyện, Đỗ Địch An cũng là lần thứ nhất gặp được tín ngưỡng chi địa trên thế giới này, Quang Minh Giáo Đình. Bất quá nơi này chỉ là một cái phân giáo của Quang Minh Giáo Đình xây ở khu dân cư, một pho tượng thiên sứ bốn cánh to lớn đặt ở trong sân rộng, hai tay tựa hồ ôm tất cả tín đồ vào trong lòng, tràn ngập nhân từ cùng tường hòa.

Ngày cầu nguyện qua đi, ba ngày sau thì từng học viện sẽ bắt đầu chiêu sinh nhập học.

Đỗ Địch An đươc Vợ chồng Gray mang đến trước học viện cách nhà hắn chừng mười cây số, chỉ thấy rộn rộn ràng ràng phụ huynh cùng con cái tại chỗ chờ đợi, những gia trưởng này cùng con cái ở đây đều mặc quần áo đơn giản, màu da sạch sẽ, hoàn toàn khác biệt với đám công nhân làn ra thô ráp cùng vẻ mặt xanh xao vàng vọt, dù sao thì học phí ở học viện luật pháp có tiếng đắt đỏ, gia đình phổ thông không có nội tình thì đừng nghĩ đến.

- Nghe nói muốn vào luật pháp học viện còn cần thông qua khảo hạch.

- Đã sớm biết, chẳng lẽ ngươi cho rằng nơi này là học viện may mặc hay học viện địa chất sao?

- Không biết nơi này khảo hạch về phương diện nào.

Có không ít phụ huynh đang nhỏ giọng nghị luận.

Gray ngạc nhiên nói:

- Học viện Luật pháp còn muốn khảo hạch a?

- Đương nhiên, giống như học viện Y sinh chúng ta.

Julla trừng mắt nhìn, cúi đầu hướng Đỗ Địch An nói:

- Ngươi phải cố gắng hết sức mình, ta nhớ khảo hạch cũng đơn giản, học viện Y sinh chúng ta khảo hạch chính là trí nhớ, nơi này có lẽ không kém bao nhiêu đâu.

Gray tỉnh ngộ cười hắc hắc nói:

- Vậy liền xem biểu hiện của ngươi, nếu không thông qua thì chúng ta đi học viện may báo danh.

Đỗ Địch An thầm liếc mắt, thầm nghĩ các ngươi cứ cười đi, nếu thật sự thi trí nhớ, ta vài phút là có thể ngược chết giám khảo. Trí thông minh của hắn thế nhưng đạt 142, ở thời đại trước đây đã đạt tới trí thông minh “Thiên tài”, 120 đến 140 là người thông minh, phần lớn người đều chỉ có trí thông minh từ 90 đến 110, mà tỷ tỷ yêu nghiệt của hắn thế nhưng đạt tới 168, đó chính là gặp qua là không quên, năm mười hai tuổi đã được đại học Harvard tuyển chọn.

Tỷ đệ bọn họ có trí thông minh cao như vậy hoàn toàn là kế thừa gen cha mẹ, hai vị đều nhà khoa học từng thu được giải thưởng quốc tế, nếu không phải tai nạn bạo phát, dựa vào phát minh “Kho đông lạnh” bọn hắn nhất định có thể thu được giả thưởng quốc tế lớn.

Lúc này, đám phụ huynh lần lượt đi vào, rất nhanh liền đến lượt Đỗ Địch An.

- Phụ huynh xin dừng bước.

Một giáo vụ nhân viên ngăn trở vợ chồng Gray nói.

- Địch An, cố lên!

Julla cổ vũ Đỗ Địch An, nhưng Đỗ Địch An nhìn thế nào cũng cảm thấy vẻ cười cợt trong mắt nàng.

Tiến vào gian phòng rộng rãi, chỉ thấy ngồi bên trong là một nam một nữ hai vị trung niên giám khảo thân mặc áo choàng đen, bên trên áo choàng thì thêu một đồ án phức tạp mà hoa lệ bằng tơ lụa vàng kim, bọn họ nhìn thấy Đỗ Địch An, mỉm cười nói:

- Hài tử, tới.

Đỗ Địch An tiến về phía trước.

- Hỏi ngươi một vấn đề, ngươi có một cái nồi, một lần chỉ có thể nấu hai con cá, nấu một con cần một phút đồng hồ, xin hỏi nấu ba con cá nhanh nhất cần bao nhiêu phút?

Nữ trung niên bên trái mỉm cười nói.

- Ba phút.

Đỗ Địch An không chút nghĩ ngợi đáp.

Hai vị giám khảo hơi kinh ngạc, vấn đề này không khó, nhưng cho dù là một đứa trẻ hơi chút thông minh cũng cần suy nghĩ một phen mới có thể đưa ra đáp án, mà Đỗ Địch An gần như không cần cân nhắc mà trực tiếp nói ra đáp án, hơn nữa là đáp án chính xác!

- Ngươi đã thông qua, hài tử, ngươi rất thông minh.

Nam trung niên ngồi bên phải lộ vẻ tươi cười, nói:

- Cầm cái này đến bên cạnh tiến hành kiểm tra sức khoẻ đi, nếu như kiểm tra sức khoẻ không có vấn đề, ngươi có thể chính thức nhập học học viện luật pháp.

Nói xong, hắn đưa cho Đỗ Địch An một tờ giấy nhỏ trên đó viết mấy chữ.

Còn có kiểm tra sức khoẻ? Đỗ Địch An hơi nhíu mày, gật gật đầu, quay người rời khỏi phòng.

- Thật là khó a!

- Ta trả lời bốn phút lại còn nói ta sai rồi, chẳng lẽ không phải bốn phút sao, hai bên mặt cá đều phải nấu nha, khẳng định phải bốn phút a!

- Cái này mà cũng là câu hỏi sao, tại sao phải nấu cá a, ta lại không thích ăn cá, hơn nữa nấu cá thì có liên quan gì luật pháp a!

- Đúng vậy a, phụ thân ta chính là đầu bếp đấy, nấu ba con cá chỉ cần một phút đồng hồ là đủ, bọn họ còn không tin, hừ!

Đỗ Địch An mới đi ra liền nghe đến mấy đứa trẻ con vừa khảo hạch xong tỏ vẻ không vui oán trách khảo đề. Khóe miệng hắn giật giật mấy cái coi như không có nghe thấy, quay người trở lại bên cạnh vợ chồng Gray.

- Thế nào?

Gray mặt mày hớn hở nói, hắn cũng nghe những đứa trẻ kia nghị luận, mặc dù không rõ khảo đề là gì nhưng cũng biết không phải dễ thông qua như vậy.

Đỗ Địch An nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói:

- Thông qua, lất nữa phải đi kiểm tra sức khoẻ.

Nụ cười đọng lại trên khuôn mặt Gray, bất quá vừa nghĩ tới Đỗ Địch An thông minh hơn những đứa trẻ khác thì mặt mày hớn hở.

- Kiểm tra sức khoẻ chính là kiểm trắc giá trị phóng xạ trong cơ thể ngươi, với màu da của Địch An khẳng định giá trị phóng xạ không cao, hẳn là không có vấn đề gì.

Julla tựa hồ biết một chút, cười nói.

Trong lòng Đỗ Địch An hơi động, từ khi đạn hạt nhân bộc phát toàn cầu, thế giới khắp nơi đều là bức xạ hạt nhân, biển mây xám trên bầu trời cũng tích tụ vô số bụi phóng xạ cho nên mới xuất hiện mưa tai, đối với thế giới này thì nước mưa là cực kỳ nguy hiểm, thậm chí là trí mạng, bị xối nhẹ thì sinh bệnh, nặng thì có thể dẫn đến tử vong.

Bất quá, hắn ra khỏi kho đông lạnh cũng mới có mấy tháng mà thôi, giá trị phóng xạ trong cơ thể hẳn là sẽ không cao bao nhiêu.

Chỉ là, hắn rất ngạc nhiên rằng những người này dùng cái gì để kiểm trắc giá trị phóng xạ?

Chẳng lẽ là dụng cụ? Thế nhưng nơi này ngay cả "thời đại hơi nước" cũng chưa tiến vào, làm sao có thể biết đến “Điện” ?

Lúc này, Julla mang theo hắn đi đến trước một gian phòng viết “Kiểm tra sức khoẻ”, bên trong không có người xếp hàng, dù sao có thể thông qua để khảo hạch cũng không nhiều, ngồi bên trong là một nữ trung niên, nhìn thấy tờ giấy nhỏ trong tay Đỗ Địch An, cười nói:

- Đến đây đi.

Đỗ Địch An theo lời tiến vào, đánh giá nơi này, cũng không nhìn thấy dụng cụ gì, ngược lại là có một loạt ống thủy tinh giống như nhiệt kế .

Nữ trung niên cầm lấy tờ giấy trong tay hắn nhìn thoáng qua, xác nhận là thật liền từ trên kệ ống thủy tinh bên cạnh lấy ra một ống thủy tinh sạch sẽ, phía trên có khắc độ, kim tiêm nhắm ngay tay nhỏ Đỗ Địch An cười tủm tỉm nói:

- Hài tử đừng sợ, sẽ không đau.

Đỗ Địch An không nghĩ tới dụng cụ kiểm trắc giá trị phóng xạ lại là ống thủy tinh nhỏ này.

Ba một tiếng, kim tiêm đâm vào ngón tay Đỗ Địch An, rất nhanh máu tươi đỏ thẫm thẩm thấu vào trong ống thủy tinh, lúc này Đỗ Địch An mới chú ý tới, bên trong mặt khắc độ có một dây đỏ nhỏ bằng sợi tóc đang dần dần tăng lên, dừng tại gạch thấp nhất trên mặt khắc độ.

Nữ trung niên nhìn chăm chú một hồi, xác nhận không có hoa mắt, không khỏi kinh ngạc mà nhìn Đỗ Địch An, lúc này mới chú ý tới màu da Đỗ Địch An trắng hơn những đứa trẻ khác, cho dù là cùng bé gái cùng tuổi cũng không có làn da trắng tuyết như thế.

Nàng chợt lộ vẻ hiểu rõ, hướng vợ chồng Gray đứng bên cạnh cảm khái nói:

- Giá trị phóng xạ thấp như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy, thật sự là khó tin a, đoán chừng chỉ có trong khu buôn bán mới có thể xuất hiện đứa trẻ có thân thể khỏe mạnh như vậy.

Julla hiển nhiên cũng biết bức xạ kế, vẻ mặt cũng tràn đầy chấn kinh, nhưng lập tức khôi phục bình thường, nói với chồng đang tỏ vẻ mờ mịt:

- Đây là bức xạ kế chuyên môn trắc nghiệm giá trị phóng xạ trong cơ thể người, giá trị phóng xạ trong người Địch An... khá thấp, thậm chí còn thấp hơn so với chúng ta, đoán chừng có thể so với đám trẻ tầng lớp quý tộc đi.

Gray cũng biết tầm quan trọng của giá trị phóng xạ, bất quá hắn cũng không thèm để ý, nhưng nghe Julla nói "Có thể so với đám trẻ con quý tộc” để hắn có chút vui vẻ, vuốt ve mái tóc Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An nhìn thoáng qua sợi dây đỏ trên bức xạ kế, bỗng nhiên cảm giác nó có chút vặn vẹo, hình như... hình như là vật sống!

...

...

Ban đêm trong ngày Đỗ Địch An báo danh, một nơi nào đó trong khu buôn bán.

Gian phòng xa hoa như được nạm đầy kim cương, một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong phòng, nhìn thân ảnh to lơn đang xem xét tư liệu trên bàn công tác liền cung kính nói:

- Đại nhân, đây là tình huống kiểm trắc hôm nay trong khu dân cư, có hai mươi bảy người hợp cách.

Editer: ƯngVinh95

Biên: KhangaCa