Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

 

Kết quả ngày thứ hai trời vừa rạng sáng, Tần Vũ đã bị tiếng động từ trận pháp đánh thức.

Đi ra ngoài liền nhìn thấy Tiểu Trí đang mang vẻ mặt lo lắng bồi hồi không yên.

Tần Vũ lập tức cảm không ổn.

"Làm sao vậy?" Tần Vũ giải trừ trận pháp.

"Vũ ca, người của Ngự Thú Phong lại tới, hơn nữa lần này bọn họ làm còn tệ hại hơn!"

Tần Vũ: "Làm tệ hại hơn? Bọn họ làm cái gì?"

"Trong lúc nhất thời nói không rõ ràng được, huynh vẫn là đi qua xem chút đi!"

Tần Vũ đi theo Tiểu Trí bước nhanh đi đến quảng trường Phong Diệp.

Còn chưa tới quảng trường Phong Diệp, Tần Vũ đã ngửi được một mùi hôi thối.

Chỉ thấy bên trên quảng trường Phong Diệp lại là đầy đất ô uế, khiến người ta sụp đổ nhất là, lần này lại là chất lỏng, tùy ý chảy dọc, thanh lý cực khó.

Hơn nữa mùi cũng nặng hơn so với trước rất nhiều.

"Móa nó, đám linh thú này bị tiêu chảy sao?"

Tần Vũ cắn răng, nắm đấm kêu vang ken két vang.

Quảng trường Phong Diệp đã không còn dáng vẻ ban đầu, biết rõ đây là quảng trường Phong Diệp, không biết còn tưởng rằng đây là hố rác đấy.

Giờ phút này, Lý Chính Thông mang giày đi mưa, cầm xẻng cố sức dọn dẹp.

Chiếu theo tốc độ này, thanh lý một đêm cũng không thể thanh lý xong.

"Đây là có chuyện gì vậy?"

Nghe được giọng Tần Vũ, Lý Chính Thông buông xẻng, xoa xoa mồ hôi trên trán, nói qua đầu đuôi sự tình một lần.

Hóa ra là đệ tử Ngự Thú Phong mang linh thú đến đây, đồng thời cho linh thú ăn một viên đan dược.

Sau đó liền trở thành dáng vẻ như hiện tại.

Tần Vũ nghe xong nói: "Đây là cố ý đến báo thù, xem ra bọn họ đã đoán được chuyện kia là do chúng ta làm."

"Làm sao có thể, chúng ta cũng đâu có làm bại lộ!" Tiểu Trí nói.

Tần Vũ thở dài: "Vĩnh viễn đừng nên đánh giá thấp trí tuệ con người, trong đám đệ tử Ngự Thú Phong cũng có người thông minh."

"Chỉ là như vậy quả thực có chút khó làm!"

Tần Vũ nhíu mày, bắt đầu trầm tư.

Nếu đệ tử Ngự Thú Phong vì hả giận, trực tiếp đánh đám người Lý Chính Thông một trận, việc này còn có thể xử lý.

Lý Chính Thông có thể đi tìm đội chấp pháp, đi tìm Trọng Văn Đức, nhất định sẽ có người ra mặt giải quyết việc này.

Nhưng hết lần này tới lần khác đệ tử Ngự Thú Phong lại lựa chọn phương thức trả thù như vậy, khiến Tần Vũ kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.

Bởi vì quét dọn vệ sinh chính là chức trách của đệ tử tạp dịch, mặc kệ công việc có bao nhiêu khó khăn cực khổ, ngươi cũng phải quét dọn sạch sẽ.

Giống như là người làm công kiếp trước bị khách hàng gây khó khăn đủ đường, ngoại trừ từ chức, căn bản là không có biện pháp giải quyết.

'Xem ra đối diện có cao nhân a!'

Tần Vũ thầm oán hận trong lòng: 'Vì sao nhân vật phản diện mà ta đối mặt không phải là loại thiểu năng không có đầu óc, làm việc toàn theo tâm trạng vậy.'

Đối mặt với vấn đề nan giải như vậy, trong lúc nhất thời Tần Vũ cũng không nghĩ ra được biện pháp giải quyết.

Chỉ có thể cầm lấy công cụ cùng Lý Chính Thông bận rộn.

Tần Vũ dùng khăn tay che mũi, nhíu mày bắt đầu bận rộn làm việc.

"Lần này buổi sáng còn tốt, chính là chuyến buổi chiều có chút khó làm." Tần Vũ nói với Lý Chính Thông.

Buổi chiều đệ tử Ngự Thú Phong thường là năm giờ đến, mà sư huynh kiểm tra thường đến vào khoảng sáu giờ, một giờ căn bản là không thể làm xong.

Nếu để sư huynh kiểm tra nhìn thấy cảnh này, sợ là sẽ phải trực tiếp tới một cái không đạt yêu cầu.

Suy cho cùng nơi này đã không thể dùng từ dơ dáy bẩn thỉu để hình dung, dùng tai nạn để hình dung tương đối phù hợp.

Một khi bị phán định không đạt yêu cầu, điểm cống hiến tháng này liền trực tiếp bị hủy bỏ, đối với bọn họ mà nói là tổn thất rất lớn.

Tiểu Trí đề nghị: "Vũ ca, hay là đêm nay chúng ta làm lại một lần nữa, cùng lắm thì cá chết lưới rách với đám người Ngự Thú Phong."

"Không được!" Tần Vũ trực tiếp bác bỏ, "Đệ tử Ngự Thú Phong đã dám làm như thế, khẳng định là có lưu lại một tay, đêm nay chắc chắn là có người nhìn chằm chằm vào chợ phiên, nếu chúng ta đi vậy chính là cho bọn họ đồng thời thu hoạch được nhân chứng cùng tang chứng."

"Như vậy chúng ta phải xin lỗi đám Ngự Thú Phong hay sao?"

"Không được!" Lý Chính Thông nói với giọng điệu kiên quyết, "Người tranh một khẩu khí, cho dù ta không làm đệ tử Huyền Thiên Tông nữa, ta tuyệt đối sẽ không cúi đầu với Ngự Thú Phong."

"Hơn nữa hôm qua bọn họ thảm như vậy, làm sao bọn họ có thể bỏ qua cho chúng ta?"

Tiểu Trí cắn răng nói: "Thực sự không được ta liền tới chỗ trưởng lão ngoại môn báo cáo, nếu như không thành ta trực tiếp lui tông, tuyệt đối sẽ không liên lụy đến mọi người!"

Tần Vũ mở miệng nói: "Đừng hoang mang, nhất định sẽ có biện pháp, cho ta suy nghĩ một chút."

"Tiểu Trí, ngươi trở về khu vực của ngươi quét dọn trước đi, chờ ta với Thông Tử quét dọn quảng trường Phong Diệp xong sẽ đi qua giúp ngươi!"

"Tốt, Vũ ca!"

....

Ngay tại thời điểm Tần Vũ vùi đầu vất vả làm việc, hai vị mỹ phụ nhân cất bước liên bộ, vừa nói vừa cười tiến về phía bên này.

"Tam tỷ, thời tiết hôm nay thật sự không tệ, vừa vặn thích hợp thưởng ngoạn những chiếc lá phong đỏ rực như lửa kia!"

"Đúng vậy a, Cửu muội. Hàng năm mùa ta chờ đợi nhất chính là mùa này, gió thu thổi, dưới tán lá phong ngâm một ly trà nóng, nhìn lá phong nhẹ nhàng nhảy múa, khỏi phải nói tuyệt vời đến cỡ nào."

Hai vị mỹ phụ nhân thân mặc trường bào trưởng lão, chính là Tam trưởng lão cùng Cửu trưởng lão nội môn.

Hàng năm hai vị trưởng lão đều sẽ tới quảng trường Phong Diệp vài ngày, hóng gió thu mát mẻ, nhìn lá phong nhảy múa theo gió thu, hưởng thụ khí tức độc hữu của mùa thu.

Ngồi dưới cây phong pha một ly trà, cảm nhận sự tĩnh lặng và tường hòa tại góc tông môn vắng vẻ này trong chốc lát.

Cửu trưởng lão cái mũi giật giật, nói: "Tam tỷ, tỷ có ngửi thấy được một mùi hôi thối không?"

Tam trưởng lão không để ý, "Hẳn là con tiểu linh thú hoang dại nào đó tùy ý đại tiểu tiện đi, nơi này hơi hẻo lánh, xuất hiện linh thú hoang dại cũng là chuyện bình thường."

"A!"

Nhưng theo hai người càng đi càng gần, mùi hôi thối tràn ngập trong không khí càng lúc càng nồng đậm.

Tam trưởng lão sử dụng quy tức thuật ngừng hô hấp, Cửu trưởng lão thì chống lên một mảnh kết giới, ngăn cách không khí ô trọc ở bên ngoài.