Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Diệp Thu rơi vào trầm tư…

“Ừm, không có giới hạn!”

“...”

Trong những ngày vừa qua, Lâm Thanh Trúc cũng đã dần dần quen thuộc với sự yên tĩnh của Tử Hà phong.

Cái nơi mà ngay cả chim cũng không thèm ỉa này đến một người để trò chuyện cùng đều không có, điều duy nhất có thể làm cũng chỉ là tu luyện mà thôi.

Cũng chính bởi vì như vậy nên mấy ngày qua tu vi của Lâm Thanh Trúc cứ thế tăng vọt lên. Chưa đến ba ngày mà nàng đã đột phá đến Luyện Khí tam phẩm, gần như là một ngày thăng một cấp.

Sáng nay, khi bình minh vừa mới bắt đầu và mặt trời còn chưa lên, thân ảnh màu trắng của Lâm Thanh Trúc đã xuất hiện bên trên vách đá và bắt đầu luyện tập ba bài tập mà Diệp Thu giao cho nàng.

Ngộ Đạo, Luyện Khí, Vấn Tâm.

Nàng rửa sạch một thân tục khí để chân chính bước lên con đường tu hành.

Một cô nương vốn đã xinh đẹp quyến rũ hiện tại trông càng thêm mấy phần phiêu diêu thoát tục.

Dung nhan mỹ mạo động lòng người và toàn thân toát lên khí chất lạnh lùng của Lâm Thanh Trúc được phát ra từ sâu bên trong thân thể nàng, lạnh đến mức không để cho người khác đến gần.

Và đặc biệt sau khi trải qua cảnh nhà tan cửa nát, ánh mắt của nàng càng trở nên lạnh nhạt, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào, phảng phất như một vị Cửu Thiên Huyền Nữ chỉ có thể nhìn ngắm từ xa.

Lâm Thanh Trúc đi tới vách núi và quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng phía sau núi mà tự mình lẩm bẩm: “Cũng không biết khi nào sư phụ sẽ xuất quan? Mấy ngày không nhìn thấy thì ta đột nhiên có chút nhớ ngài ấy!”

“Thôi, quên đi! Bài tập hôm nay còn chưa làm nên vẫn phải đi luyện tập thôi!”

Nhìn phía sau núi một chút và vẫn không thấy có động tĩnh gì, Lâm Thanh Trúc ngồi xếp bằng trên tảng đá nhìn xem phía dưới đỉnh núi rồi tiến vào trạng thái nhập định. Cho đến tận giữa trưa nàng mới chậm rãi mở mắt ra.

“Luyện Khí tứ phẩm!”

“Bốn ngày qua ta gần như là mỗi ngày đột phá một cảnh giới, cứ theo tình hình này thì không cần đến ba tháng là ta nhất định có thể đạt tới Huyền Chỉ cảnh.”

Lâm Thanh Trúc vô cùng tự tin, mặc dù nàng cũng hiểu rất rõ ràng càng về sau thì việc đột phá cảnh giới sẽ càng khó khăn, nhưng lúc này bất kể tư chất hay thiên phú của nàng đều đã vượt xa các đệ tử thiên tài của các mạch khác trong Bổ Thiên phái.

Đương nhiên trong lòng Lâm Thanh Trúc cũng hiểu rõ tất cả những thứ mà nàng có bây giờ đều là do Diệp Thu ban cho.