Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư (Bản Dịch)

Chương 1. Vạn Lần Trả Về Hệ Thống

Chương sau

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Đông Hoang.

Bổ Thiên giáo.

Bên trên Tử Hà Phong, trong một gian nhà gỗ nhỏ cũ nát, Diệp Thu lẳng lặng ngồi ngẩn người trên giường.

“Hết rồi, tiệc BBQ kết thúc rồi…”

“Hình như ta… xuyên qua rồi.”

Mở cửa sổ bên cạnh nhìn ra, bầu trời bên ngoài được bao phủ bởi một vầng hào quang màu tím. Xa xa phía chân trời thỉnh thoảng lại có người bay qua bay lại, đây đúng là cảnh tượng phồn thịnh của một thánh địa tu tiên.

Sau nửa ngày, Diệp Thu cuối cùng cũng chấp nhận tình hình hiện tại.

Hắn đúng là xuyên không rồi, nhưng lại là xuyên đến một thế giới gọi là Đại Hoang.

Thân phận của hắn bây giờ chính là một trong bảy vị thủ toạ của Bổ Thiên giáo, thủ toạ đời thứ mười tám của Tử Hà phong.

“Thân phận có vẻ rất cao quý, đáng tiếc chỉ là một tên thủ toạ chỉ có cái danh bên ngoài.” Diệp Thu lắc đầu, lẩm bẩm một mình.

Sư phụ của hắn là Huyền Thiên chân nhân, cả đời chỉ điên cuồng tu luyện, một lòng theo đuổi Tiên đạo, hao hết tâm huyết một đời, cuối cùng cũng không thể thành tiên. Trước khi chết bởi vì không đành lòng nhìn Tử Hà phong không có người kế thừa, cho nên đã nhận Diệp Thu làm đồ đệ.

Kỳ thật trong lòng Diệp Thu cũng hiểu rõ, tư chất của hắn chỉ có thể coi là bình thường, sư phụ nhận hắn làm đồ đệ là bởi vì không có lựa chọn nào khác, không thể không nhận mà thôi.

Sau đó ngài ấy cũng không dạy Diệp Thu được mấy ngày thì liền đi về cõi tiên, chỉ để lại một đống truyền thừa của Tử Hà phong và một cái ghế thủ toạ.

Diệp Thu thành công kế nhiệm, mặc dù địa vị cao quý đứng hàng thủ toạ, nhưng đáng tiếc đây lại là một thế giới coi trọng thực lực.

Lúc sư phụ hắn còn tại thế thì tất cả mọi người đều nể mặt hắn, nhưng sư phụ đi rồi thì cũng không còn ai quan tâm đến hắn nữa.

“Ừm, không có sức mạnh đúng là thiệt thòi, sau này ta phải nghĩ biện pháp bù đắp mới được!”

Sau khi suy nghĩ rõ ràng điểm này, trong lòng Diệp Thu liền run lên một cái.

[Đinh!]

[Vạn lần trả về hệ thống đang thiết lập.]

“Hả? Hệ thống…”

Hai mắt Diệp Thu toả sáng, ngay lập tức ổn định lại tâm trạng, cẩn thận nghiên cứu một chút.

[Vạn lần trả về hệ thống, nếu ký chủ truyền thụ hoặc tặng cho đệ tử linh đan diệu dược, công pháp bí tịch, hoặc là tu vi, thì sẽ nhận được tỷ lệ hoàn trả về gấp nhiều lần, tỷ lệ hoàn trả là ngẫu nhiên, cao nhất có thể lên tới một vạn lần.]

Nghe hệ thống giới thiệu xong, Diệp Thu đột nhiên cảm thấy vui vẻ.

“Thật thú vị! Hoàn trả vạn lần, giống như là đánh bạc vậy…”

“Cái này có phải nghĩa là, ta đi nhận đồ đệ xong truyền cho hắn mấy chục năm tu vi thì liền có thể nhận lại được mấy trăm, thậm chí là mấy ngàn năm tu vi không nhỉ?”

Nghĩ đến đây Diệp Thu liền cảm thấy thoải mái.

Chương sau