Cửu Thiên

Chương 20. Ô Sơn Cốc

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Phương Quý nghe vậy, chỉ là liên tục gật đầu, kỳ thật là cái gì cũng đều không hiểu.

Đại trưởng lão Truyền Công Các cũng không nhiều lời nữa, chỉ là cười cười vươn tay ra, tiện tay nhấn một cái ở trên bờ vai của Phương Quý.

Phương Quý chỉ cảm thấy một luồng hơi ấm nhu hòa chảy từ bả vai vào trong cơ thể, vào thời điểm hắn còn chưa kịp phản ứng đã rời khỏi người.

“Ồ…” Đại trưởng lão Truyền Công Các thăm dò nội tình của Phương Quý một chút, ở trong biểu lộ lại có một chút hơi kinh ngạc mà nhìn Phương Quý.

Phương Quý cũng không biết là gã đã nhìn ra cái gì, chỉ sững sờ ngồi ở đó, Đại trưởng lão Truyền Công Các dường như muốn nói cái gì đó, nhưng qua nửa ngày, lại cũng không nói gì, chỉ khe khẽ lắc đầu, sau đó nói với chấp sự đang canh giữ ở cửa điện: “Phương Quý được cao nhân tiến cử, có thân thế trong sạch, từ bây giờ sẽ tiến vào Thái Bạch Tông tu hành, ngươi hãy gọi A Khổ tới, để hắn dẫn Phương Quý đi làm thủ tục nhập môn!”

Chấp sự đứng ở cửa ra vào có một chút không hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều, vung tay áo đánh ra một đạo phi kiếm.

Chỉ một lúc sau, chỉ thấy ở dưới chân núi ngoài điện, một đạo kiếm quang xiêu xiêu vẹo vẹo bay lên trên núi.

Kiếm quang vốn dĩ đã bay không ổn định, vào trước khi dừng lại, bị một con quạ bay ra từ trong rừng rậm hù dọa, suýt chút nữa thì đụng đầu vào trên cửa điện, luống cuống tay chân đứng ở trước điện, từ trên phi kiếm có một người lăn xuống, là một nam tử có đôi lông mày ngược hình chữ “八”, nhìn qua liền biết người này có tướng khổ cực, hắn suýt chút nữa đã đâm vào cửa điện, cho nên lộ ra vẻ mặt xấu hổ thu hồi phi kiếm.

Người tới bước nhanh vào trong điện, hành lễ đối với Đại trưởng lão Truyền Công Các cùng với chấp sự, ngay cả đầu cũng không dám nâng lên.

Đại trưởng lão Truyền Công Các cùng với hai vị chấp sự nhíu nhíu mày, dường như là đã nhìn mãi thành thói quen, cũng không có quở trách hành động thất lễ của hắn, tiếp đó chỉ vào Phương Quý, nói đơn giản hai câu, liền để cho vị đệ tử tên là A Khổ này dẫn Phương Quý đi làm thủ tục nhập môn, nhận lấy áo bào tiên môn cùng với điển tịch tu hành, còn bảo A Khổ giảng giải quy củ nhập môn cho Phương Quý, sắp xếp nơi ở, Phương Quý tất nhiên là đáp ứng mọi thứ, sau đó đi với A Khổ.

Chờ hai người bọn họ rời khỏi đại điện, chấp sự đứng ở cửa ra vào mới hiếu kỳ mở miệng hỏi: “Đã là người do Hồ gia Lĩnh Nam đề cử tới, hẳn là có tư chất không kém, dựa vào mặt mũi của Hồ Tú tiền bối, cũng nên an bài đứa nhóc này tu hành tại Thanh Khê Cốc mới đúng, vì sao trưởng lão lại muốn đưa hắn đến Ô Sơn Cốc?”

Đại trưởng lão Truyền Công Các cũng nhíu mày, nói: “Ý định của ta cũng là đưa hắn đến Thanh Khê Cốc, bất quá sau khi tra xét huyết mạch của đứa nhóc này mới cải biến chủ ý. Thật sự là rất kỳ lạ, vào lúc đầu nhìn thấy đứa nhóc này, còn tưởng rằng hắn có nội tức cường thịnh bẩm sinh, tư chất cực giai, lại thêm lai lịch và thân phận không tầm thường, chắc là một khỏa hạt giống tốt, nhưng không ngờ được sau khi thăm dò, lại phát hiện ra nội tức cường thịnh của hắn, chẳng qua chỉ là một cỗ dược lực còn chưa hoàn toàn tan ra, huyết mạch của bản thân hắn, càng là đã khô kiệt, giống như là một lão già cao tuổi…”

Chấp sự hơi sững sờ, hỏi: “Tại sao lại như vậy?”

Đại trưởng lão Truyền Công Các lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết, ở trong thư của Hồ Tú tiền bối, cũng chỉ nói là chúng ta hãy thu nhận đứa nhóc này, dẫn hắn đi lên con đường tu hành, cũng không nói là chiếu cố đặc biệt, chỉ cần coi hắn như đệ tử bình thường là được, mà với thân thể mang ám tật của hắn, cho dù là tu hành như thế nào, có thể sống được hơn mười năm cũng đã không tệ rồi, đời này nhất định là vô vọng Trúc Cơ, đặt hắn ở Thanh Khê Cốc, mặc dù có nhiều tài nguyên, nhiều tạo hóa, nhưng rủi ro cũng rất lớn, lấy loại nội tình này của hắn là sẽ không có khả năng chống đỡ nổi!”

Bây giờ chấp sự mới hiểu được dụng ý của Đại trưởng lão Truyền Công Các, cho nên cũng không nói thêm gì nữa. Chỉ cảm thấy có một chút quái lạ, ở trong giới tu hành, một chút bạn cũ phát hiện ra một chút hạt giống tốt, đề cử vào trong tiên môn tu hành, ngược lại là chuyện thường xảy ra, chỉ là vị Hồ Tú tiền bối này, vì sao lại đưa một kẻ không có tiền đồ đến Thái Bạch Tông?

Để dưỡng lão sao?

Vị đệ tử Thái Bạch Tông tên là A Khổ dẫn Phương Quý đi ra từ trong đại điện, đi theo sơn đạo dưới núi, đến một nơi tên là “Thanh Tĩnh Ti” ở phía sau sườn núi, để cho Phương Quý đi vào nơi này báo ra tính danh, lai lịch, tuổi tác, ghi chép lại ở phía trên danh sách đệ tử của Thái Bạch Tông, sau đó người ở bên trong Thanh Tĩnh Ti chế tạo một khối mộc bài cho Phương Quý, đây cũng là bảng tên của đệ tử Thái Bạch Tông.

Ngoài ra còn có một bộ áo bào cùng với hai quyển sách nhỏ thật mỏng, một quyển là các điều răn của Thái Bạch Tông, một quyển là Dưỡng Tức Pháp sơ cấp!

“A Khổ sư huynh, như vậy là xong rồi?”

“Xong rồi!”

“Cũng quá mức tùy tiện…”

Sau một loạt thủ tục, Phương Quý ngược lại là không nhịn được mà cảm thấy hồ nghi, hắn còn tưởng rằng mỗi một tòa tiên môn đều sẽ giống như lão mù họ Chu nói, coi trọng lễ nghi, quy củ phong phú, vào thời điểm bái sư chính là thắp hương, dập đầu tế tổ ở trong thời gian vài ngày đầu tiên!

“Phương Quý sư đệ, Đại trưởng lão bảo ta dẫn ngươi nhập môn, nói cho ngươi một chút quy củ, ta cũng không thể thoái thác!”

Vị đệ tử tên là A Khổ có tuổi tác lớn hơn Phương Quý 7~8 tuổi, rõ ràng là đã nhập môn từ rất sớm, nhưng lại không có vẻ kiêu ngạo gì, dáng dấp của hắn rất cực khổ, động một tí là than thở, nhưng làm việc ngược lại là rất tận tâm, tiến hành giải thích cho Phương Quý: “Thái Bạch Tông chúng ta có năm phong bốn viện, chín sơn mười hai cốc, đó đều là cơ nghiệp do môn chủ cùng với một đám trưởng lão lập nên trong ba trăm năm, bất quá có liên quan cùng với đám đệ tử chúng ta, chỉ có ba cốc: Ô Sơn, Hồng Diệp, Thanh Khê mà thôi, trưởng lão bảo ta dẫn ngươi nhập môn, chính là muốn để cho ngươi tu hành tại Ô Sơn Cốc!”

“Ô Sơn Cốc?” Phương Quý nghe được liền cảm thấy hiếu kỳ, lúc trước hắn nhớ rõ vị Đại trưởng lão Truyền Công Các kia từng nói là muốn để cho hắn tiến vào Thanh Khê Cốc tu hành, vì sao cuối cùng lại biến thành Ô Sơn Cốc?

Ở trong nội tâm cảm thấy chuyện này khẳng định là có chỗ cổ quái, hắn liền trực tiếp hỏi: “Ba cốc này có gì khác biệt?”

“Kỳ thật ở đâu cũng đều là tu hành, nhưng khác biệt…vẫn là có một ít!” A Khổ thở dài một tiếng, nói: “Phương Quý sư đệ, ngươi nhập môn đã chậm hơn so với chúng ta một năm rưỡi, hẳn là không biết, ở phía dưới Trúc Cơ đều là môn đồ, chỉ cần vẫn còn ở cảnh giới Luyện Khí, thì vẫn sẽ luôn là đệ tử, Thái Bạch Tông chúng ta, ba năm thu đồ đệ một lần, các thế gia ở ba ngàn dặm chung quanh, người người đều cầu tiên, ở dưới tầng tầng sàng chọn, có hơn ngàn người nhập môn, ba năm qua đi, ở trong hơn ngàn đệ tử này, có người rời đi, cũng có người ở lại, dựa vào tu vi cảnh giới khác biệt, liền phân biệt ở lại bên trong ba cốc Ô Sơn, Hồng Diệp, Thanh Khê để tu hành!”