Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nam Bất Hưu cảm thấy lý do thứ hai tương đối thích hợp. Đi xa ai không mang theo món đồ bảo mệnh trạng thái hoàn mỹ nhà mình chứ?

Nhưng, cũng khó nói.

Ngược lại danh tiếng đánh ra, cho bọn hắn đến tu sửa thì kiếm lời, không đến thì yên lặng đến Thượng Dương.

Nam Bất Hưu suy nghĩ, nằm ở trên giường chìm sâu vào giấc mơ.

Tiêu hao tinh thần lực khi lắp ráp một con Huyền Lang cũng không nhỏ.

Buổi chiều ngày thứ hai, Nam Bất Hưu đi dạo trở về.

Hắn vừa muốn ngủ, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa. Đồng thời, một giọng nữ nghe rất êm tai truyền vào.

- Đây là nơi ở của Nam đại sư sao?

Lưu Như Mạn mang theo tâm trạng thấp thỏm, gõ cửa khoang Nam Bất Hưu.

- Không quen không biết hắn có giúp ta không? Nhưng nếu hắn không giúp thì ta nên dùng cái gì để thuyết phục hắn đây?

Nàng không rõ, nhưng nàng biết rõ nhất định mình phải đi, cho dù có một chút xíu hi vọng thì nàng cũng phải đi. Hơn nữa, nhất định phải thuyết phục hắn, mời hắn giúp đỡ.

Lưu gia ở Kê sơn không thể vong.

Lưu gia của nàng cũng không phải đại gia tộc gì, chỉ có một cao thủ Trúc Cơ kỳ chính là nàng. Đời cha, tổ tiên đều là tu si luyện khí bình thường. Bọn hắn nhịn ăn nhịn xài cung cấp tất cả tài nguyên cho nàng, mới giúp nàng trở thành cao thủ Trúc Cơ cảnh.

Vốn lấy tư chất của nàng, bái một đại tu Kim Đan, trở thành đệ thử nội môn vẫn rất đơn giản.

Nhưng bởi vì nàng từ chối làm đạo lữ với một đệ tử đại tộc.

Vốn là gả vào đại tộc là đối với nàng, đối với gia tộc của nàng đều là lựa chọn vô cùng tốt. Nhưng, người muốn lấy nàng lại nổi tiếng trêu hoa ghẹo nguyệt, gieo họa cho không ít nữ tu đồng môn. Khiến cho các nàng chẳng những mất hết tiền đồ, trở thành một thành viên trong đoàn hậu cung của hắn. Bị những con em quyền quý, con em hào môn tùy ý trao đổi, triệt để trở thành đồ chơi của bọn hắn.

Nàng không muốn cả đời bị hủy nên đã từ chối người kia.

Không ngờ.

Tự dưng có người tung tin vịt nàng trời sinh tính cánh phóng đãng, tất cả tài nguyên đều là bằng vào bán rẻ thân thể mới có được, càng nhiều người nói đã từng ngủ với nàng. Nói có sách mách có chứng. Trong lúc nhất thời, nàng trở thành nữ nhân dâm đãng, ai cũng có thể làm chồng.

Chấp sự ngoại môn định cho nàng lời bình phẩm hạnh không đoan, đức hạnh cực kỳ thiếu sót. Cho dù nàng thiên tư hơn người thì cũng không ai thu nàng làm đồ đệ.

Tài nguyên trong tông môn càng tự nhiên bị khấu trừ.

Những chuyện này cũng không sợ, nàng đều có thể cắn răng chịu đưng. Dưới tình huống không có người chỉ điểm, thiếu sót tài nguyên, nhưng bằng vào thiên phú bản thân, nàng vẫn có thể mạnh mẽ đột phá đến Trúc Cơ cảnh.

Nhưng không ngờ, công kích mãnh liệt nhất cũng theo đó mà đến.

Vốn là dựa theo quy củ của tông môn, mỗi lần đến chiến trường Yêu Ma đều sẽ tập hợp mười vị tu sĩ Trúc Cơ cảnh sơ kỳ trở lên, cùng nhau đi tới chiến trường Yêu Ma để chiếu ứng lẫn nhau.

Mà nàng lại bị yêu cầu lập tức đi tới chiến trường Yêu Ma.

Nàng cũng không sợ chuyện này. Cùng lắm thì liều mạng chiến đấu, hơn nữa tỉ lệ tử vong ở chiến trường Yêu Ma cũng không quá cao, chỉ hai ba phần mười mà thôi. Nàng không cho rằng mình sẽ chết.

Cầm lấy vé thuyền tông môn cho, leo lên tiên chu Châu Tế.

Ngay trước khi lên thuyền, người kia lại tới ép buộc nàng. Dĩ nhiên là nàng khịt mũi khinh thường. Không ngờ, hắn lại mang đến một tin tức quan trọng, tên hèn hạ vô sỉ kia lại phái người đi tới thành Kê Sơn, phải đem ép buộc Lưu gia của nàng rời khỏi.

Đây không thể nghi ngờ là tin tức sét đánh động trời.

Tổ tiên, đời cha, cùng thế hệ đều là luyện khí sĩ nho nhỏ, một khi bị ép rời khỏi thành Kê Sơn, tuyệt đối là tai hoạ hủy gia diệt môn. Nếu như không có nhiệm vụ của tông môn, nàng còn có thể trở về thành Kê Sơn đọ sức một chút. Nhưng nàng đã lên thuyền, không đến chiến trường Yêu Ma thì không thể rời khỏi.

Ngay khi nàng đang thấp thỏm lo âu không biết làm sao thì nghe thấy tin tức về Nam Bất Hưu.

Nam Bất Hưu đến từ thành Kê Sơn của vực Thượng Dương.

Khôi lỗi sư?

Trong ấn tượng của nàng, thành Kê Sơn đã không có người nào thuộc Nam gia nữa. 30 năm trước, ngược lại có một Nam gia, nhưng mà đã bị tiêu diệt trong trận chiến yêu ma phá thành vào 30 năm trước rồi.

Lưu Như Mạn suy đoán cái người tên là Nam Bất Hưu này chắc là người may mắn còn sống sót của Nam gia, sau khi học nghệ thành công thì chuẩn bị trở lại thành Kê Sơn gây dựng lại sản nghiệp của gia tộc.

Nếu quả thật như nàng suy đoán, vậy sẽ... có tương lai.

Để cho Lưu gia trở thành gia tộc lệ thuộc Nam gia của hắn, hoặc gả cho hắn cũng được. Chỉ cần có thể bảo vệ Lưu gia, có thể bảo vệ đồng tộc. Về phần tông môn không có tình người kia, lòng nàng quả thực đã nguội lạnh. Cũng biết người không quyền không thế là thân bất do dĩ cỡ nào.

Cam lòng hay không cam lòng ủy thân cho luyện khí sĩ?